CHUYỆN TÌNH CỦA MẸ - Trang 193

- Để riêng điều đó ra, anh vẫn nghĩ rằng nó phải đi theo chúng ta ra phố,

vì lợi ích của nó, “Mẹ” ạ - Bruno nói, vì ông thích những cuộc bàn cãi khi
chúng xem ra có lợi cho ông. Cuối cùng mẹ đã chấp nhận. Nhưng chỉ một
lần. Liza được đi phố một lần.

Mới đầu, không có cái gì Liza trông thấy làm cho em ngạc nhiên. Có con

đường nhỏ, rồi cây cầu, ngôi làng và cuối cùng con đường lớn. Có những
xe vượt qua xe của Bruno, và có một lần, xe của Bruno không thể chạy
nhanh được. Phần nhiều những gì Liza trông thấy, em đều đã nhìn thấy
trong tivi tại lâu đài Shrove. Nhưng đến thành phố lại là một chuyện khác,
nhất là vì có rất nhiều người. Người ta đông đúc đến nỗi Liza kinh ngạc và
đâm ra sợ.

Bruno cho xe đậu tại một bãi xe, ở đó đã có hàng trăm chiếc xe đậu rồi.

Liza không tin là có nhiều xe đến thế trên trái đất. Em lặng lẽ bước đi ở
giữa, mẹ một bên và Bruno một bên. Em kinh ngạc, vì là lần đầu được cầm
tay mẹ đi như thế. Người ta đi chật lề đường, ở đâu cũng đông nghẹt người,
họ bước đi một cách hăng hái, đùa cợt, chuyên trò với nhau, ngừng lại để
nói, chạy, kéo theo sau họ những đứa trẻ còn nhỏ hay đẩy chung trong
những chiếc ghế phô tơi có bánh xe. Phải cẩn thận để khỏi va chạm các ghế
ấy. Có người hút thuốc như trong tivi. Nhiều người ăn những thứ mà họ lấy
ra từ trong các cái túi bằng giấy.

Liza đưa mắt nhìn chăm chằm tất cả. Em thích ngồi trên bức tường thấp,

ở trước tòa nhà mà mẹ gọi là một nhà thờ, để nhìn người ta đi qua đi lại.
Theo con mắt của Liza, trong những người qua kẻ lại đó, phần đông xấu xí
và vụng về trong cử chỉ, to lớn hay dị dạng, kịch cợm hay gần như man rợ.
Họ hấp dẫn Liza ngắm nhìn, nhưng cũng như một con cóc hay một hình
ảnh dễ sợ trong một quyển sách đã hấp dẫn, đó là sự sửng sốt do sợ hãi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.