CHUYỆN TÌNH CỦA MẸ - Trang 214

Đột ngột Sean hỏi Liza:

- Cái thằng cha Bruno ấy, nó có làm gì em không?

- Đánh em, anh muốn nói thế ư?

- Không, không phải điều đó mà là điều kia - Sean đáp, giải thích những

gì chàng nghĩ trong đầu.

- Em không bao giờ nghe nói đến điều kia, - Liza khẳng định. - Có

những người đàn ông làm những điều như thế sao?

- Có, có một số người.

- Vậy thì trong số đó không có ông ta. Em đã nói với anh, ông ghét em.

Ông muốn một mình với Eve, và em là chướng ngại vật. Không phải luôn
luôn như thế, mới đầu ông thương mến em, ông đã vẽ chân dung em, bức
mà em đã có nói với anh. Ông không ngừng vẽ những bức chân dung của
Eve, và rồi một hôm ông nói ông sắp vẽ chân dung của em. Em ngồi trên
một cái ghế trong lâu đài và ông đã vẽ em. Thời kỳ đầu ấy ông rất tử tế. Em
phải ngồi không nhúc nhích động đậy rất lâu, và ông đã đem nước cất trái
lê rừng cho em uống. Trước đó em chưa bao giờ uống thứ đó. Ông còn cho
em ăn bánh qui trát kem lạnh mà Eve chưa bao giờ cho em. Ông mua cho
em một đống đồ mỗi khi ông và Eve đi phố mua sắm. Khi em hồi tưởng lại
những chuyện ấy, em tin rằng ông ta cố làm như thế để được Eve ban ân
huệ.

- Ban cho ông cái gì?

- Ân huệ của bà. Thúc đẩy Eve yêu ông nhiều hơn. Nhưng sau đó, chắc

ông nhận thấy không cần thiết nữa. Eve đã yêu ông một cách đầy đủ rồi. Và
ông đã thay đổi. Khi ông đau ốm, khi ông hiểu rằng ông không thể thuyết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.