CHUYỆN TÌNH CỦA MẸ - Trang 240

vì anh chưa đi sang tên. Bà mua nó đã mười năm rồi, nhưng mới chạy hơn
mười ngàn cây số một chút.

Mẹ cười. Liza nghĩ, bà không nói gì với em vì ba biết em ghét ông ta.

Liza tự hỏi không biết mẹ có biết ông ta cũng ghét em không? Chính giây
phút này lòng kính trọng của Liza đối với mẹ bị thương tổn, nhưng lòng
yêu thương của em đối với bà không mảy may suy giảm. Ngay tối hôm đó,
khi có dịp tâm tình riêng với mẹ, Liza hỏi em có thể gọi mẹ là Eve không?
Mẹ hỏi lại:

- Vì sao?

- Tất mọi người đều gọi như vậy.

Mẹ biết em nói “tất cả mọi người” là ám chỉ ai, nhưng bà không nói gì.

Bà trả lời:

“Con có thể gọi như vậy, nếu điều đó làm cho con thích”, nhưng theo

giọng của bà, người ta cảm thấy bà không bằng lòng lắm.

Liza đã lầm khi tương rằng Bruno không thay đổi. Cuối cùng rồi em

cũng sẽ thấy, ngay cả trong trường hợp mẹ đã không nói với ông ta trong
bữa ăn tối: “Trước kia anh không để ý đến tiền bạc”.

Bruno đã nói đến tất cả những điều mà “họ” sẽ có thể làm, vì bây giờ

ông ta sắp bán cái nhà của mẹ ông.

Eve khuyên với cái giọng khó chịu mà đôi khi bà dùng:

- Tốt hơn hết là anh hãy đợi đến khi nhà bán xong xuôi rồi hãy nói đến

việc dùng số tiền ấy để làm gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.