CHUYỆN TÌNH CỦA MẸ - Trang 250

nói với cháu một điều chót. Nếu cháu không đòi mẹ cháu gởi cháu đến
trường ngay lập tức, hay tệ nhất là trong sau tháng sắp tới, nếu cháu không
làm điều đó, cháu sẽ không có dịp may nào nữa trong đời. Đời cháu sẽ tiêu
mà vô phương cứu vãn. Dù bà ấy có nói hay nói tốt rằng nền học vấn
không có mục đích vụ lợi, dù bà có lớn tiếng nêu ra các tên ngu ngốc
Aristote, Platon và ai nữa, chú không biết, và khẳng định rằng là để hướng
tâm hồn tới ánh sáng hay tới một sự ngu xuẩn nào đó chú không biết nữa,
cháu hãy thử kể những điều ấy khi cháu muốn thi vào đại học hay tìm một
việc làm, cháu hãy thử đi, trong khi cháu chẳng có một mảnh bằng cấp nào.
Họ cóc cần cháu nói được tiếng Pháp và biết Romulus và Remus.

- Cháu ghét chú, - Liza nói với giọng dịu dàng.

- Tốt! Điều đó không làm cho chú ngạc nhiên. Chú đã nói với cháu điều

cuối cùng vừa rồi là vì lợi ích của cháu, có lẽ một ngày kia cháu sẽ hiểu.
Khi ấy thì đã quá chậm. Tốt hơn, cháu nên trở về nhà nói với bà ấy rằng
cháu muốn đến trường để học.

Liza đi. Mới đầu em bước đi chầm chậm, rồi bắt đầu chạy đi, chắc chắn

rằng ông ta không thể nhìn thấy mình nữa. Liza run sợ trong lòng, và cái
mà em gọi là trái tim của em hình như đã phình lên quá to đối với lồng
ngực của em, như sắp nổ.

Nếu Liza gặp được Eve lúc ấy, lúc em đang chạy dọc theo con đường

mòn, dọc theo hàng rào bằng cây bạch phong, nếu Eve đã đi kiếm Liza và
hai mẹ con đã gặp nhau giữa đường, em sẽ nhào vào trong vòng tay của mẹ
và lặp lại với bà tất cả những gì Bruno đã nói. Nhưng Liza đã không nói gì
cả, vì Eve ở trong nhà, đang sửa soạn bữa ăn tối. Khi tới gần nhà, Liza đi
chậm lại để lấy hơi, em đã đổi ý.

Liza chắc chắn rằng em có kể lại cũng vô ích thôi, điều đó chẳng thay

đổi được gì. Eve chịu ảnh hưởng của Bruno một cách kỳ cục, chịu ảnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.