CHUYỆN TÌNH CỦA MẸ - Trang 287

vừa dụi mắt và nhìn chung quanh, nhưng ánh sáng đã tắt ngủm khi em đi
vào phòng khách. Bên ngoài, ở đó, gió đã làm đứt dậy điện.

- Chuyện gì thế? đã xảy ra chuyện gì thế? - Liza hỏi.

Eve trả lời rằng bà không biết, bà không bao giờ nghe nói đến một cơn

gió mạnh đến như thế này. Ở đất nước chúng ta không có bão.

- Có thể không phải là một trận bão, - Liza nói - Có thể là tận thế. Theo

chương tiên đoán trong kinh Tân ước. Hay là một quả bom hạch tâm. Một
người nào đó đã thả một quả bom hạch tâm.

Vừa cắm những cây đèn cầy trong những cái lo keo. Eve hỏi làm sao

Liza biết những điều ấy, làm sao em có thể biết chương Sấm ngữ trong kinh
Tân ước? Ai đã nói với em về bom hạch tâm? Tivi nói, Liza nghĩ thầm,
nhưng em không trả lời.

Eve nói:

- Chắc chắn không phải là một quả bom.

Ánh sáng đèn cầy chập chờn khi cửa kính rung rinh. Gió lọt vào tận

phòng khách. Các bức màn căng phồng lên lại rồi xẹp xuống. Eve văn ra-
đi-ô và sực nhớ không có điện. Cũng vì lý do ấy bà không thể nấu nước sôi
để pha trà. Cửa hàng bán bình ga gần nhất cũng ở xa Shrove hơn bảy cây
số.

Liza nghĩ rằng hai mẹ con thật sự bị cách biệt với tất cả, không có cả

những người láng giềng. Cái làng, nơi Bruno xuýt mua một ngôi nhà, cũng
xa hơn ba cây số. Chẳng khác gì bị bỏ cô đơn trên một hoang đảo bốn phía
sóng lồng lên dữ dội.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.