CHUYỆN TÌNH CỦA MẸ - Trang 289

Khoảng sáu giờ, trời bắt đầu sáng. Bình minh ló dạng ở phương Đông

với một sọc màu vàng vắt ngang qua chân trời. Liza lẻn qua nhà bếp để
nhìn, vì biết Eve không để cho em lên phòng của em. Gió không giảm bớt
chút nào với sự xuất hiện yếu ớt của bình minh mà hình như lại rút ra từ đó
một sức mạnh mới, quay cuồng gầm thét và thổi ào ào ra một tiếng rít nhức
tai điếc óc. Một cành cây đơn độc, còn sum sê lá, quay cuồng trong không
trung trước khi rơi tan tành xuống đất. Các bức tường, các cửa sổ nhà hai
mẹ con Liza rung rinh. Liza nhìn bóng tối lùi dần trên bầu trời, cái sọc
ngang màu vàng nơi chân trời nhạt dần và thấy xuất hiện trên cao, rất cao,
những đám mây tụ lại xô đẩy nhau.

Cây anh đào nằm vắt ngang vườn, cành và lá sum sê che lấp bãi cỏ, các

bồn hoa, vườn rau của Eve và rễ cây chỉ lên trời như những ngón tay mảnh
mai màu nâu sẫm. Trong lúc Liza nhìn, gió gầm thét đánh tan tanh đống tro
nơi mép bãi cỏ, và cây anh đào rung chuyển. Hình như nó đu đưa một lát,
lúc lắc vặn vẹo và ngã nhào ra khỏi tầm nhìn của Liza, đột nhiên đê lại một
khoảng trống ở chỗ mà trước kia cái cây khổng lồ ấy đứng sững như một
cột trụ vững vàng chắc chắn. Liza giật nẩy mình, ngộp thở và đưa tay lên
che miệng:

Eve bảo:

- Quay mặt lại đi! Đừng nhìn.

***

Đến chiều bão mới bắt đầu yếu dần. Eve đã cố đi ra trước nhà, nhưng gió

còn mạnh nên bà đã đổi ý. Những cành cây gãy, những cành nhỏ lá cây che
lấp vườn rau trước nhà và đường đi ra cổng. Một cánh cửa cổng rào lưới sắt
của lâu đài Shrove đã bật ra khỏi bản lề và đóng ập lại, những tua cuốn của
giống cây song tử diệp bị kẹt trong lưới sắt xoắn ốc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.