CHUYỆN TÌNH CỦA MẸ - Trang 322

Eve không nói gì với Liza về Bruno. Chính Liza đã nghe bà nói với

Jonathan rằng Bruno sắp trở lại lấy chiếc xe vào ngày mai, như ngẫu nhiên
trúng vào ngày mà Jonathan phải trở về Luân Đôn.

- Lúc đó em đã tự hỏi. Mẹ sẽ làm những gì, bà sắp xử lý tình thế ra sao.

Em đã giả vờ đi dạo một vòng để cho bà có cơ hội di chuyển chiếc xe đi
nơi khác. Quả thật bà đã lấy xe để đi, nhưng mà là để đi phố. Một giờ sau
bà trở về với một xe đầy thực phẩm và đã đậu xe ở trước nhà.

Sean hỏi:

- Bà đã nói gì khi em hỏi bao giờ Bruno trở lại?

- Em đã không hỏi bà câu đó, - Liza đáp - Bà đợi em hỏi, nhưng em

không hỏi. Biết Bruno ở đâu, em cũng biết ông ta không thể trở lại. Em biết
xác ông nằm trong khu rừng kia, chôn vùi dưới những đống lá mà em đã
phủ lên trên. Tuyệt đối mẹ con em không nói gì về Bruno. Chỉ có chiếc xe
của Bruno mà bà dùng - bà đã lái xe đưa em đến ngôi làng kia một lần và
cũng để đưa em đến thành phố để y bác sĩ khám khi em bị rôm sảy - nhưng
bà không bao giờ nói đến tên Bruno và em cũng thế. Rồi một hôm chiếc xe
không còn ở đó nữa.

- Em muốn nói gì?

- Bà đã tống khứ nó đi đâu mất tiêu. Em không biết ở đâu và bằng cách

nào. Nhưng chắc chắn bà đã tống khứ nó đi rồi. Chắc chắn bà đã lái nó đến
đâu đó vào ban đêm. Em không biết sau đó nó đã ra sao, em không biết
những điều thuộc loại ấy, em không biết cái cách người ta vứt đi một chiếc
xe cho rảnh mắt.

- Anh thiết tưởng chỉ cần đậu chiếc xe ấy ở đâu đó. Với một chút may

mắn, một người nào đó sẽ đánh cắp chiếc xe ấy, - Sean nói - nếu cảnh sát

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.