CHUYỆN TÌNH CỦA MẸ - Trang 345

Nàng bước tới một cách lén lút, tránh không dẫm chân lên những cọng lá

nhỏ, và khi đã ở trên con đường dẫn vào nhà, thì tránh bước chân gây tiếng
động trên đá sỏi. Bây giờ khoảng cách giữa nàng và người kia chỉ còn bằng
bề dài của phòng khách trong nhà nàng. Nàng quan sát người ấy xuyên qua
các nhánh và lá loại tùng bách. Người kia đã cắt tỉa xong hàng rào và ôm
những cành cây đã cắt để bỏ lên chiếc xe cút kít. Đó là một thanh niên cao
lớn, dáng thẳng băng, vai rộng và người thon cao. Tóc đen như huyền.
Nàng nghĩ ra những từ ngữ ấy, bởi vì các thi sĩ sẽ diễn tả như thế, nếu họ
trông thấy người kia. Mặt người thanh niên quay về phía bên kia. Nàng
nghĩ rằng nàng có thể hét lên vì tủi giận, nếu nàng không thể nhìn thấy mặt
người kia. Nhưng đồng thời nàng biết rằng nàng sẽ không gây ra một tiếng
ồn nhỏ nhặt nào, dù anh ta làm gì hay đi đâu.

Thật sự nàng có gây ra tiếng ồn nào không? Nàng không biết, nhưng chí

ít nàng thở hổn hển. Chắc đã thoáng nghe tiếng ồn nhỏ nhặt ấy, anh ta quay
mặt không nhìn chiếc xe cút kít mà anh ta sắp đẩy đi, anh ta nhìn về phía
nàng.

Anh ta không thể thấy nàng. Nàng chắc chắn như thế.

Nhưng anh ta thật đẹp, thật hấp dẫn. Da mặt anh ta rám nắng, nhưng với

hai lưỡng quyền hồng hào và cặp mắt xanh đậm sáng ngời. Nàng thấy mũi
của anh và đôi môi thật hoàn hảo. Nàng liền nghĩ đến các siêu sao mà nàng
đã thấy trong các phim cũ, ảnh hưởng bức tượng in trong các sách cũ và
các bức chân dung của Titien.

Anh ta có hai bàn tay dài màu nâu. Trước kia nàng khâm phục bàn tay

của Jonathan, nhưng bây giờ còn khâm phục bàn tay của anh ta hơn nữa.
Chàng trai ấy có đôi mắt long lanh và nét nhìn biểu lộ những hoài vọng
tuyệt vời. Các thiên thần mà nàng đã gặp trong các sách nàng đọc, sống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.