CHUYỆN TÌNH CỦA MẸ - Trang 348

hai má nàng nóng phừng phừng. Anh ta chào nàng bằng cách giơ tay lên và
mỉm cười. Lập tức nàng thụt lùi và chạy ra khỏi phòng. Một tấm gương
khung mạ vàng treo ở lưng chừng cầu thang. Nàng làm một điều mà chưa
bao giờ nàng làm trước đó. Nàng ngừng lại trên một bực cấp và nhìn bóng
mình trong gương. Nàng thấy mình - ôi, sao mà xinh đẹp đến thế! Đẹp quá!

Đôi mắt tuyệt đẹp, tròn to và u trầm, đôi môi đầy đặn, tươi sáng, và mái

tóc dài màu nâu - Eve thường nói như thế. Nhưng - có phải tất cả các cô gái
khác đều giống như thế không? Đừng có ngây thơ như thế, nàng tự nhủ.
Nàng đã có thấy những thiếu nữ khác ở thành phố, nhưng nói cho cùng làm
sao nàng đánh giá được? Các hình ảnh nàng đã thấy trong cái máy tivi cũ
chỉ còn là một ký ức mơ hồ. Vả lại, nói cho cùng, có gì quan trọng đâu?
Nàng tiếp tục quan sát mình như thể nàng đương đầu với một điều bí ẩn
lớn.

Trong giây lát, có thể là năm phút, nàng đã quên chàng trai ngồi ngất

ngưởng trên cái ghế cao. Nàng cảm thông với chính mình trong một niềm
bồng bột tự tôn sắc đẹp của chính mình, nghiền ngẫm gương mặt láng lẫy,
đôi môi hồng hào mềm mại, thân hình thanh mảnh và vòng ngực tròn trịa
của mình. Nàng sẽ ra sao trong một cái áo giống như áo dài của Caroline?
Áo lụa màu đỏ và rất hở cổ hở ngực. Nàng suýt phì cười. Nàng đang mặc
một cái quần jean xanh, một áo săng đai đen cổ áo cuốn tròn và cái áo
khoác dài có mũ trùm đầu cũ của Eve.

Biết anh ta đang ở trong vườn phía sau xa, nàng không cần e dè, cứ đi ra

cửa mặt tiền một cách tự nhiên. Nàng cũng không cần nhìn qua cửa sổ
trước khi đi ra. Nàng đi ra và bất ngờ gặp anh ta đang quan sát cây tử-
dương-hoa leo nơi mặt tiền lâu đài Shrove.

Nàng đứng khựng lại nhìn đăm đăm anh ta, không biết làm gì, không đủ

khả năng tìm ra được một tiếng để nói với anh ta. Anh ta mỉm cười với
nàng. Anh ta nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.