CHUYỆN TÌNH CỦA MẸ - Trang 366

ấy. Có thể cảnh sát đã cho bà mang theo. Bây giờ bà có bức tranh ấy và bà
có thể giữ nó trong những năm bị tù đày. Đó cũng là một điều an ủi đối với
bà.

Không biết cảnh sát có lục soát trong pháo đài không? Cái cửa màu xanh

lục không khóa. Nếu họ có lục soát, chắc khi đi ra họ đã khóa cửa lại. Liza
gỡ viên gạch dưới chân tường ra và thấy cái hộp sắt. Tiền vẫn còn. Nàng
lấy cái hộp lên. Quay lại nhà, nàng lên gác và vào phòng của Eve. Hộp nữ
trang vẫn ở chỗ cũ trong ngăn kéo, nhưng bên trong không còn gì cả, lẽ tất
nhiên không còn cái nhẫn cưới bằng vàng, nhưng các đôi khuyên tai cũng
không còn, cái chuỗi ngọc và trâm cài tóc cũng không còn.

Liza vào trong phòng của nàng, mở tủ lấy cái măng tô đêm bông rất ấm,

hai cái váy mà Eve đã may cho nàng và cái áo săng đai hai màu xanh đỏ mà
bà đã đan cho nàng. Các bức màn trong phòng đã được kéo kín lại, nàng
không biết rõ vì sao. Nàng vạch hở ra để nhìn vườn cây của lâu đài Shrove
ở bên kia khu vườn bị đào bới lung tung và cỏ dại mọc lộn xộn. Nàng hơi
giật mình khi thấy David Cosby đi giữa hai hàng cây. Có một con chó đi
theo ông ta, một con chó xù lông vàng hoe và trắng. Sau khi đã nhìn kỹ,
thấy ông ta không nhìn về phía mình, nàng kéo kín các bức màn lại.

Liza xếp cái hộp sắt và áo quần vào trong thùng xe và khóa lại cẩn thận.

Nàng do dự một lát vì phải để xe tại đó mà đi trong mười phút để làm cái
việc mà nàng cần làm và phải làm.

Mặt trời còn chói lọi một cách trái mùa. Đã gần cuối năm, bóng cây cối

rất dài, ngay cả lúc đang giữa trưa. Mặt đất khô và những lớp lá úa kêu rắc
rắc một cách yếu ớt dưới bước chân nàng. Nàng đi tới khu rừng tư của
trang viên Shrove một cách bất đắc dĩ, nhưng ý thức được sự cần thiết của
nhiệm vụ nàng đang thực hiện. Cũng quan trọng như đi tìm lấy cái hộp
đựng tiền.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.