CHUYỆN TÌNH CỦA MẸ - Trang 39

Liza nhìn phong cảnh diễu hành qua cửa sổ, một phong cảnh hoàn toàn

mới mẻ, nàng chưa hề biết. Họ đi ngang qua một làng lúc chuông đồng hồ
nhà thờ đánh ba giờ. Mươi phút sau họ tới một thành phố, ở đó người ta có
thể cho xe vào bãi đậu gần chợ. Dọc theo các con đường bao quanh bãi đậu
xe, có các cửa hàng. Nàng đã có thấy các cửa hàng thuộc loại như thế rồi,
nhưng ở một nơi khác. Tiệm thợ nhuộm, chi nhánh quỹ tiết kiệm, tiệm ăn
Trung Hoa, cửa hàng Oxfam, quán bán xăng-uyt, ngân hàng, quán cà phê,
quán ăn phục vụ nhanh... Nàng nghĩ thầm, có lẽ tất cả các thành phố đều
như thế này cả, có lẽ đây là một nguyên tắc.

Với con mắt sành sỏi, Sean nắm tình hình một cách nhanh chóng. Chàng

nói:

- Các quán cà phê đã đóng cửa, chúng ta đến quá trễ. Các quán rượu

thường giờ nào cũng mở cửa, nhưng ở đây hình như không phải thế. Anh
có thể đi mua bánh pa-tê-sô và khoai tây rán hay món gì thuộc loại ấy.

Liza đói meo, nhưng cũng nói một cách vui vẻ:

- Anh mua gì cũng được, tùy anh. Anh có cần tiền không? Nàng cố tìm

một giọng nói thích hợp, vì chưa bao giờ nàng nói gì như thế nầy. Tuy
nhiên, Sean phật ý.

- Anh hy vọng không bao giờ biết cái ngày mà anh để cho cô bạn nhỏ

của anh phải nuôi anh.

Chàng đi rồi, nàng xuống xe, đưa hai tay lên, vươn vai, duỗi mình, duỗi

tay chân, thường thức mùi vị của sự tự do. Nàng nghĩ thầm, chắc nó phải là
một cái gì bốc lên đầu làm cho người ta phừng phừng choáng váng, bởi vì
nàng cảm thấy hơi rùng mình, nhưng chắc không phải là do lạnh, vì lúc ấy
trời nóng nực chẳng khác gì đang ở giữa mùa hè. Nàng chưa bao giờ có
cảm giác như thế nầy, hoa mắt, yếu sức như thể sắp ngã xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.