CHUYỆN TÌNH CỦA MẸ - Trang 391

nhưng sáng hôm sau ra đi rất sớm, trước khi Liza dậy. Khi đi xuống, nàng
thấy Eve ngồi trước cái bàn ăn điểm tâm, cặp mắt sáng ngời hầu như nảy
lửa, và hai bàn tay cử động co quắp như thể động kinh.

- Ông ấy sắp bán nhà cửa đất đai ở Shrove, ông đã quyết định dứt khoát

rồi.

- Con biết. - Liza nói.

Tiếng nói của Eve thay đổi và có một âm điệu mơ màng và hồi tưởng:

- Ông ấy đã yêu cầu mẹ kết hôn với ông.

- Không thể được!

- Lizzie, thật là mỉa mai, thật là mỉa mai! Lẽ tất nhiên mẹ đã từ chối. Mẹ

đã nói với ông ấy “Không, cám ơn, chậm quá rồi”. Không còn có nhà cửa
đất đai ở Shrove, thử hỏi còn có ích lợi gì để làm vợ ông ta!

Thì ra vì muốn có được Shrove mà bà ưng ông ta. Nếu ông ta đã kết hôn

với bà một năm sớm hơn, ông ta đã có thể để cho bà đứng tên sở hữu cơ
nghiệp này và bây giờ các trái chủ của ông ta không thể động tay đến cơ
nghiệp nầy. Eve cười khẩy, không phải như một người loạn thần kinh, mà
như một con người kỳ cục. Tuy nhiên Liza không ngờ Eve đã tỏ ra dứt
khoát đến khi Jonathan trở lại nhà mẹ con nàng lúc gần trưa.

Nghe Eve nói rằng bà sẽ đi bắn chim bồ câu với Jonathan, Liza có cảm

tưởng rằng quả đất sắp quay ngược chiều. Eve không bao giờ giết chim
chóc cũng như giết những con vật khác. Và kia, bà buộc tội chim bồ câu
phá hoại vườn rau của bà và khẳng định phải trừ khử chúng mới được!
Jonathan có vẻ vui mừng với ý nghĩ được dạy cho bà cách sử dụng súng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.