Chiếc xe rờ-moóc và chiếc xe tải nhỏ, một mái nhà và một phương tiện
di chuyển. Với bấy nhiêu đó, có thể sống được, cũng là một thứ tương lai
có thể có được. Nàng nhìn Sean với vẻ tự lự.
Một cuộc sống khắc khổ không phải là tất cả những gì Eve đã dạy cho
nàng.
Không ai biết Bruno ở đâu và không ai tìm biết điều đó ngoài một người
môi giới bất động sản dễ dàng bị lừa phỉnh. Trevor Hugues đã gây gổ với
vợ ông ta rồi bỏ nhà ra đi, bà vợ ông rất muốn ông đi cho khuất mắt, bà
chẳng cần tìm kiếm. Không ai không biết Sean sống một mình. Sự hiện hữu
của Liza, sự hiện diện của nàng bên cạnh chàng, chàng đã giữ hoàn toàn bí
mật. Chàng đã từ giã siêu thị nơi chàng làm việc, và ở đó người ta sẽ không
còn nghĩ đến Sean nữa, chắc là họ đã quên anh.
Ở Glassgow, sáng thứ hai người ta chờ Sean đến trình diện để bắt đầu dự
khóa tập huấn. Nếu anh không đến, người ta sẽ không đi báo cảnh sát mà
chỉ nghĩ rằng anh đã đổi ý. Nàng không biết gì về cuộc đời, nhưng những
kinh nghiệm nàng đã từng trải trong cuộc sống lại có tính cách đặc biệt. Ít
người có thể khoe khoang có một quá khứ tương tự như thế. Nhờ sự mất
tích của Trevor Hugues và của Bruno Drummond, nàng rút được kinh
nghiệm rằng cảnh sát không nhọc công đi tìm kiếm những người mất tích.
Trong trường hợp nầy, ít có khả năng người ta báo với cảnh sát Sean đã
không đến trình diện để dự lớp tấp huấn.
Đã lâu mẹ của Sean không còn quan tâm đến anh ta. Anh chị em của anh
tản mác mỗi người một nơi và cũng đã lâu lắm rồi họ không còn liên lạc
với nhau. Ông nội anh hút thuốc hết bao này đến bao khác, già quá rồi,
không còn để ý đến bất cứ điều gì. Những người mà Sean gọi là bạn, chẳng
qua là bạn nhậu trong các quán cà phê hay những anh chàng như Kevin đã
đậu xe rờ-moóc bên cạnh xe rờ-moóc của anh.