CHUYỆN TÌNH CỦA MẸ - Trang 433

Nàng đứng lại trước một bảng niêm yết và nhìn vào bức ảnh. Lạ thay,

Liza biết đó là một bức tranh của Bruno, trước khi nhận ra đó là bức chân
dung của chính mình. Đường nét thô, màu sắc quá lòe loẹt, không bao giờ
là đường nét và màu sắc của nàng. Nếu bây giờ có một người nào đến, họ
cũng không thể nhận thấy có sự liên hệ nào giữa tấm vẽ ấy với cô gái đang
đứng nhìn bức chân dung.

Chắc cảnh sát không thể làm gì hơn được. Họ không có tấm ảnh nào

khác. Chắc họ cũng không quan tâm mấy đến một con người chẳng bao giờ
chụp hình. Bảng yết thị nêu rõ tên và tuổi của nàng, hình vóc, trọng lượng
và màu tóc của nàng, và nói rằng cảnh sát đang tìm kiếm cô gái này, bất cứ
ai biết cô gái này đang ở đâu hãy báo cho biết.

Liza quay gót. Nàng cảm thấy vui vẻ hơn và đầy hy vọng. Eve đã không

quên nàng. Eve cần có nàng. Không có ai nhận ra nàng, vì bức chân dung
do Bruno vẽ chẳng giống nàng một chút nào. Nàng rảo bước trên con
đường mà hai bên đường là những căn nhà nhỏ liền nhau, thanh một đường
dài liên tục những mái nhà, những ống khói và những khu vườn nhỏ. Trước
mỗi nhà có một chiếc xe đậu sát lề đường. Nàng nóng ran trong người, cảm
thấy máu dồn lên hai má.

Nàng đinh ninh ngôi nhà nàng tìm sẽ không giống các ngôi nhà nầy, mà

giống ngôi nhà của ông bà Spurdell, hoặc ngôi nhà mà Bruno suýt mua.
Bây giờ đến lượt một loại nhà khác bắt đầu xuất hiện. Đó là những ngôi
nhà xinh xắn và sạch sẽ, mỗi nhà có một khu đất nhỏ chung quanh có tường
bảo vệ đàng hoàng.

Tên của nơi mà nàng đã sống từ nhỏ và đã lớn lên. Con đường Shrove

Read nằm ở ranh giới thành phố và đồng quê. Nhà số 76 hoàn toàn không
phải là những gì nàng mong đợi, mà là một ngôi nhà làm cho người ta có
ấn tượng nó trồi lên từ một thời đại đã đi vào dĩ vãng. Theo Liza nghĩ, chắc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.