CHUYỆN TÌNH CỦA MẸ - Trang 55

nâu dài xuống tận lưng, mặc váy dài nhiều màu sặc sỡ và mang giày xăng-
đan.

Liza vừa vẽ xong thì mẹ mở cửa để cho em đi ra. Liza lập tức nhận ra

rằng có một vật gì khác thường trong phòng khách.

Vật ấy được móc lên tường, bên trên lò sưởi, một cái ống dài màu nâu

đậm với một cái tay cầm bằng gỗ. Em chưa bao giờ nhìn thấy một vật như
thế trước đó, nhưng em biết chắc mẹ đã đem vật ấy từ bên lâu đài Shrove
về.

Sean nói:

- Đó là một khẩu súng.

- Một khẩu súng săn. Có nhiều khẩu súng ở Shrove. Sau này em mới

nghĩ như thế, em muốn nói là nhiều năm sau, và em tin rằng cái ông ấy đã
làm cho bà sợ thật sự. “Sợ” có lẽ không phải là từ thích đáng, bà không
phải là một người đàn bà dễ bị người khác dọa mà sợ. Chúng ta hãy nói là
bà linh cảm mình đang bị nguy hiểm.

- Ừ, có thể bà đã hiểu ra rằng, đáng lẽ bà không nên bao giờ nói ra cái

câu ấy, cái câu nói rằng chẳng có gì khác ngoài những gì người ta đã thấy
tận mắt đó. Nghĩa là, bây giờ chắc em đã biết rồi, câu ấy có nghĩa là chẳng
có một người nào ở chung quanh đây nhiều cây số.

- Chắc là như thế.

- Nhưng ông ta đã bỏ đi rồi, không phải sao?

- Ông ta đã trở lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.