CHUYỆN TÌNH CỦA MẸ - Trang 84

Ngay ca lúc mặt trời không chói lọi, như trường hợp ngày hôm ấy, phòng
nào trong nhà cũng sáng choang và tất cả những vật ở trong phòng như, đồ
thủy tinh và đồ sành sứ, đồ bằng bạc bằng đồng, những chỗ mạ vàng trên
những đường viền quanh các đồ gỗ cũng đều ánh lên. Ở dọc một bên lan
can của cầu thang lớn trong lâu đài, các hoa quả chạm trong gỗ cũng ánh
lên. Nhưng lúc đó Liza chỉ nghĩ đến một điều: sẽ thích thú xiết bao nếu
được thả mình trượt dọc theo cái lan can đã được đánh láng bóng ấy.

Đến bốn giờ chiều hai mẹ con đã rời lâu đài để trở về nhà. Níu tay mẹ,

Liza hỏi:

- Ông Tobias không bao giờ ở trong ngôi nhà ấy sao?

- Không, không bao giờ. Mẹ ông ta có ở trong đó một thời gian, và ông

nội ông ta đã ở trong đó một đời, vì ông cụ không có nhà nào khác.

Bà nhìn Liza một cách đăm chiêu, như thể bà tự vấn: đã đến lúc nên nói

với nó chưa?

Bà nói:

- Mẹ của mẹ, tức là bà ngoại của con, là quản gia của ông nội của ông

Tobias. Sau đó, bà trở thành y tá của ông. Chúng tôi, nghĩa là mẹ của mẹ,
bố của mẹ và mẹ, ở chung với nhau trong ngôi nhà nhỏ mà mẹ con mình
đang ở bây giờ.

Mẹ siết bàn tay của Liza và nói tiếp:

- Lizzie, con còn quá nhỏ để biết tất cả những điều đó. Hãy ngước mắt

nhìn về phía cây trần bì kia. Con thấy con chim gõ kiến chứ? Nơi thân cây
trần bì, nó đang lấy mỏ đục những cái lỗ để bắt sâu đó, con thấy không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.