CHUYỆN TÌNH GIAI NHÂN - Trang 21

là tìm được người tầm tầm như anh họ Khương thôi, có khi còn chẳng bằng
nữa. Bố của Lưu Tô là một tay cờ bạc có tiếng, cũng vì cờ bạc mà khuynh
gia bại sản, là người đầu tiên dẫn dắt cả nhà họ đi vào con đường lụn bại.
Bàn tay của Lưu Tô chưa từng chạm vào con xúc xắc hay quân bài mạt
chược, nhưng cô cũng thích cờ bạc, cô quyết định đặt cược tương lai của
mình. Nếu cô thua, cô sẽ thân bại danh liệt, không còn tư cách làm mẹ kế
của năm đứa trẻ nữa. Nếu như đánh thắng, cô có thể giành được Phạm Liễu
Nguyên, người mà biết bao kẻ luôn nhìn thèm muốn, để xả một bầu tức
giận bấy lâu trong lòng cô.

Cô nhận lời bà Từ, nội trong một tuần bà Từ sẽ lên đường. Lưu Tô bèn

sửa soạn hành lý. Tuy cứ bảo chẳng có đồ đạc gì nhiều, không cần thu xếp,
nhưng cũng vẫn nhì nhằng mất mấy ngày. Bán mấy món đồ lặt vặt lấy ít
tiền, may thêm mấy bộ quần áo. Bà Từ trăm công ngàn việc nhưng vẫn
tranh thủ thì giờ làm cố vấn cho Lưu Tô. Việc bà Từ vun vén cho Lưu Tô
như vậy, người của Bạch công quán rất để ý, dần dần cũng thấy hứng thú
với Lưu Tô, ngoài chuyện nghi ngờ cô ra, họ cũng có mấy phần e ngại, sau
lưng thì bàn tán xôn xao, trước mặt thì không còn chửi thẳng mặt như trước
nữa, thi thoảng cũng gọi một tiếng “em Sáu”, “cô Sáu”, “tiểu thư Sáu”, chỉ
sợ cô được gả cho tay tỉ phú Hồng Kông nào thật, sau này áo gấm về làng,
mọi người cũng phải chường ra cái chỗ để nhìn mặt nhau, chẳng dám đắc
tội với cô.

Ông bà Từ mang theo con nhỏ cùng đáp xe đến đón Lưu Tô lên tàu,

ngồi khoang hạng nhất của một con tàu Hà Lan. Tàu nhỏ, rung lắc dữ, ông
bà Từ vừa lên tàu đã ngủ vật ra, nôn ọe liên hồi, hai đứa trẻ con bên cạnh thì
gào khóc quấy suốt, thành ra Lưu Tô phải phục vụ nhà họ đến mấy hôm
trời. Dọc đường vất vả, mãi tàu mới cập bến, bấy giờ cô mới có cơ hội lên
boong ngắm biển, đó là một buổi chiều đỏ rát, nhìn ra xa, thứ bắt mắt nhất
là những tấm biển quảng cáo cỡ lớn xung quanh bến tàu, nào đỏ, nào hồng,
nào da cam, tất cả đều in trên nền biển xanh ngắt, từng sọc từng sọc, từng
vầng từng vầng, những sắc đối lập đầy kích thích, mảng trồi lên mảng hằn
xuống. Lưu Tô nghĩ bụng, nếu có sảy chân ngã ở cái thành phố phô trương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.