CHUYỆN TÌNH GIAI NHÂN - Trang 22

này, e là sẽ đau hơn ngã ở nơi khác, nghĩ tới đó trong lòng bỗng thấp thỏm
không yên. Chợt cảm thấy có người chạy tới ôm chầm lấy chân mình, suýt
bị xô ngã, Lưu Tô giật thót mình, quay lại nhìn, thì hóa ra là đứa con của bà
Từ, cô vội định thần lại, qua giúp bà Từ thu xếp mọi thứ, ai ngờ ngót mười
kiện hành lý với hai đứa bé con, không sao chịu quy về một chỗ, hành lý đủ
thì thoắt một cái lại thiếu đứa trẻ con, Lưu Tô tất tưởi chạy đi chạy lại,
chẳng buồn ra xem cảnh biển nữa.

Lên bờ, họ liền gọi hai xe taxi chở đến khách sạn ở Vịnh Nước Nông.

Chiếc xe chạy ra khỏi khu chợ ồn ào, băng qua đồi núi, đi hơn tiếng đồng
hồ, dọc đường chỉ thấy rặt những sườn đất vàng, đất đỏ, ở những chỗ hổng
trên sườn đất lộ ra lùm cây rậm rạp, lộ ra bờ biển xanh lam. Gần tới Vịnh
Nước Nông, cũng vẫn là những sườn đất và lùm cây như thế, nhưng dần
tươi sáng hơn. Rất nhiều người đi chơi núi trở về, đáp xe đi vụt qua xe họ,
xe nào cũng chở đầy hoa, gió thổi bạt đi những tiếng cười rộn rạo.

Đến trước cửa khách sạn, song không thấy khách sạn đâu. Họ xuống xe,

bước trên những bậc đá rộng rãi, lên tới một khoảng đất trống nhô cao,
xung quanh cây cỏ xác xơ, mới thấy ở quãng cao hơn nữa có hai ngôi nhà
màu vàng. Ông Từ đã đặt phòng từ trước, những người phục vụ dắt họ men
theo con đường đá cuội đi lên, bước vào trong nhà ăn vàng vọt, đi ngang
qua dãy hành lang vàng vọt, đi lên tầng hai, rẽ ngoặt sang liền có một cánh
cửa thông ra ban công nhỏ, dựng giàn hoa đậu tía, một nửa vách đón lấy
nắng chiều. Ngoài ban công có hai người đang đứng trò chuyện, chỉ thấy
một người con gái đứng quay lưng vào họ, buông xõa mái tóc dài đen
nhánh chấm đến mắt cá chân, trên mắt cá chân là một chiếc vòng hoa đay
bằng vàng, để chân trần, phía dưới cũng không thấy rõ có đi dép hay không,
chỉ biết phía trên hơi lộ ra một đoạn quần bó ống kiểu Ấn Độ. Người đàn
ông bị che khuất bởi phụ nữ kia, bất chợt thốt lên một tiếng: “Ôi! Bà Từ!”
Nói xong liền bước tới chào hỏi, rồi gật đầu mỉm cười với Lưu Tô. Lưu Tô
trông thấy Phạm Liễu Nguyên, tuy đã sớm lường được việc này, con tim
vẫn không tránh khỏi loạn nhịp. Người phụ nữ ngoài ban công trong nháy
mắt đã mất hút. Liễu Nguyên đi cùng họ lên lầu. Dọc đường mọi người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.