CHUYỆN TÌNH GIAI NHÂN - Trang 20

rất được chào đón ở bên đó. Cô Sáu sang Hồng Kông, lo gì không có người
tương xứng? Ở đó cứ gọi là vốc được cả nắm rồi tha hồ chọn!” Mọi người
cảm thấy bà Từ rất khéo ăn nói. Hai hôm trước còn ầm ĩ vụ làm mai làm
mối, thoắt một cái bỗng dưng im tịt, ngay bản thân bà Từ sau đó cũng khó
xử, giờ lại đánh trống lảng, nói mấy câu đãi bôi, bà cụ Bạch nghe xong liền
thở dài nói: “Đi Hồng Kông một chuyến, nói sao dễ thế! Riêng cái
chuyện...” Không ngờ bà Từ liền cắt ngang lời bà cụ bằng một giọng rất
sảng khoái: “Cô Sáu mà đồng ý đi, em sẽ mời cháu nó đi, em đã nhận lời
giúp đỡ cháu, em sẽ giúp đến cùng.” Mọi người ngơ ngác quay sang nhìn
mặt nhau, ngay cả Lưu Tô cũng thấy sững sờ. Cô đoán lúc đầu bà Từ nhiệt
tình bảo sẽ làm mối cho mình, chắc là vì lòng trượng nghĩa nhất thời, bà
đồng cảm với cảnh ngộ của mình thật. Vì cô mà bà ấy phải chạy đi chạy lại
tìm kiếm người này người khác, lại bày cả tiệc rượu mời anh họ Khương,
mối giao tình này hẳn là có thật. Nhưng đằng này là bỏ tiền bao cô đi Hồng
Kông, mà số tiền đâu có nhỏ. Vì sao bà Từ không dưng lại chi cho cô một
đống tiền như vậy? Người tốt trên đời này tuy nhiều, nhưng chẳng có mấy
kẻ ngốc tình nguyện chi tiền để làm người tốt. Bà Từ chắc chắn có mưu đồ
gì, lẽ nào lại là quỷ kế của Phạm Liễu Nguyên? Bà Từ từng nói chồng bà và
Phạm Liễu Nguyên có quan hệ mật thiết trong việc làm ăn, hai vợ chồng
này chắc rất nhiệt tình nịnh bợ anh ta đây. Hy sinh một người bà con cô quả
không mấy liên quan đến mình để xu nịnh kẻ khác, cũng là việc có thể xảy
ra. Thấy Lưu Tô đứng đó suy nghĩ miên man, bà cụ Bạch liền bảo: “Vậy
không được, dù sao cũng không thể để bà...” Bà Từ cười khì khì nói:
“Không sao đâu, chuyện vặt ấy mà, em làm được! Vả lại, em còn nhờ cô
Sáu giúp vài việc. Em lôi hai đứa trẻ con đi theo, huyết áp em lại cao,
không thể mệt quá, trên đường đi có cô Sáu, dù sao cũng hỗ trợ được. Em
không coi cháu nó là người ngoài, sau này cũng phải nhờ cháu nó vất vả
thêm nữa là!” Bà cụ Bạch khách sáo thay Lưu Tô một hồi. Bà Từ quay đầu
lại, hỏi thẳng Lưu Tô: “Vậy Lưu Tô này, cháu cứ đi với chú thím một
chuyến đi! Cho dù là đi chơi, cũng đáng mà!” Lưu Tô cúi đầu, mỉm cười
đáp: “Thím đối xử với cháu tốt quá!” Cô lập tức suy tính, chuyện với anh
họ Khương đã vô vọng, sau này dù có người làm mối giúp cô, cũng bất quá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.