CHUYỆN TÌNH GIAI NHÂN - Trang 35

“Cái ông già người Anh ấy, đâu quản được cô ta?” Liễu Nguyên cười đáp:
“Ông ta không quản được cô ấy, nhưng em lại quản được tôi.” Lưu Tô bĩu
môi cười nói: “Gớm! Tôi mà là tổng đốc Hồng Kông, là thần thành hoàng
của Hồng Kông, quản bá tánh một phương, tôi cũng không quản đến anh.”
Liễu Nguyên lắc đầu nói: “Một người đàn bà không biết ghen, dù ít dù
nhiều cũng có bệnh.” Lưu Tô phì cười, một lúc sau, liền hỏi: “Anh nhìn tôi
làm gì?” Liễu Nguyên cười đáp: “Tôi thấy từ nay trở đi phải chăng em
chuẩn bị đối xử tốt với tôi hơn.” Lưu Tô đáp: “Tôi đối xử tốt hơn hay tệ
hơn, anh cũng đâu có để tâm?” Liễu Nguyên vỗ tay nói: “Cũng phải thế
chứ! Trong giọng nói này cũng phảng phất có mùi ghen tuông rồi.” Lưu Tô
buột miệng cười thành tiếng, nói: “Cũng chưa từng thấy ai như anh, cố sống
cố chết bắt người ta phải ghen!”

Bấy giờ hai người lại trở nên tốt đẹp, họ cùng ăn tối với nhau. Bề ngoài

tuy Lưu Tô gần gũi với Liễu Nguyên hơn, nhưng trong lòng lại lo: anh ta
khiến mình ghen, chẳng qua là dùng kế khích tướng, ép mình phải tự động
sà vào lòng anh ta. Mình đối xử với anh ta trước sau đều lạnh nhạt, giờ lại
đối xử tốt vào đúng lúc này, hy sinh bản thân một cách vô ích, anh ta nhất
định sẽ không cảm thấy biết ơn mình, chỉ nghĩ rằng mình đã trúng kế. Có
nằm mơ cũng đừng hòng mong anh ta lấy mình... Rõ ràng, anh ta cần mình,
nhưng anh ta không mong muốn lấy mình. Nhà mình tuy nghèo, nhưng
cũng là danh gia vọng tộc, mọi người đều có máu mặt cả, anh ta không
gánh nổi cái tội danh dụ dỗ này. Thế nên anh ta mới phải chọn cái thái độ
đàng hoàng kia. Giờ thì tôi biết rồi, anh chỉ hoàn toàn ra vẻ trong sạch mà
thôi. Bất cứ việc gì anh cũng chỉ mong rũ bỏ trách nhiệm. Sau này nếu tôi
bị ruồng bỏ, tuyệt đối sẽ chẳng có ai để tôi dốc bầu oán thán.

Lưu Tô nghĩ đến đây, bất giác nghiến răng căm giận. Ngoài mặt vẫn thể

hiện với anh ta như trước. Bà Từ đã thuê được một căn nhà ở trường đua
ngựa, sắp sửa chuyển qua đó. Lưu Tô định sang đó cùng, nhưng lại cảm
thấy đã quấy rầy người ta hơn một tháng rồi, giờ tiếp tục ở lâu hơn nữa, quả
thực rất áy náy. Cứ bế tắc thế này kể cũng không ổn. Tiến không được, lùi
cũng chẳng xong, thật sự rất nhọc lòng. Hôm nay, trong đêm hôm khuya

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.