CHUYỆN TÌNH GIAI NHÂN - Trang 36

khoắt, cô lên giường một lúc lâu, trằn trọc mãi mới thiếp đi được một lát,
đột nhiên điện thoại ở đầu giường đổ chuông reng reng. Cô nghe điện, đầu
bên kia đúng là giọng của Liễu Nguyên, anh chỉ nói một câu: “Anh yêu
em.” Rồi cụp máy. Tim Lưu Tô đập thình thịch, cô giữ chặt lấy điện thoại,
ngồi bần thần một lúc, rồi mới khe khẽ đặt điện thoại về chỗ cũ, ai ngờ vừa
gá điện thoại lên, một hồi chuông nữa lại réo tới. Cô một lần nữa nhấc tai
nghe, Liễu Nguyên ở đầu dây bên kia hỏi: “Anh quên hỏi em một câu, em
có yêu anh không?” Lưu Tô ho một tiếng rồi cất giọng nói, cổ họng vẫn
khàn đặc. Cô khẽ nói: “Anh phải biết từ trước rồi chứ, vì sao em lại tới
Hồng Kông?” Liễu Nguyên than thở: “Anh biết từ trước rồi, nhưng sự thật
rõ ràng bày ra trước mắt, anh không chịu tin là vậy. Lưu Tô, em không yêu
anh.” Lưu Tô đáp: “Sao anh biết là em không?” Liễu Nguyên im lặng, hồi
lâu mới nói: “Kinh Thi có một bài thơ...” Lưu Tô vội đáp: “Em không hiểu
những thứ đó đâu.” Liễu Nguyên sốt ruột nói: “Anh biết là em không hiểu,
nếu em hiểu, thì đã chẳng cần anh phải nói! Để anh đọc cho em nghe: Sinh
tử biệt ly, cùng nàng hẹn ước, nắm tay nàng đi, cùng nàng già nuột

(3)

. Anh

vốn không giỏi văn, không biết giải thích thế này có đúng không. Anh thấy
đây là một bài thơ đau buồn nhất, sống chết và ly biệt, đều là việc lớn mà
chúng ta không thể quyết định được. So với sức mạnh của thế giới bên
ngoài, con người chúng ta rất nhỏ bé, thực sự rất nhỏ bé! Nhưng ta vẫn nói
rằng: ‘Ta sẽ mãi mãi ở bên nhau, đời này kiếp này quyết không chia lìa.’ -
Cứ như bản thân ta làm chủ được vậy.”

Lưu Tô trầm tư một hồi lâu, bỗng dưng bực mình nói: “Anh cứ nói

thẳng ra là anh không lấy vợ đi cho xong, sao phải vòng vo, cái gì không tự
quyết được? Ngay cả người thủ cựu như tôi, cũng còn nói được câu ‘lần đầu
lấy chồng theo chồng, lần sau lấy chồng theo mình’ nữa là! Anh là người tự
do không bị quản thúc, bản thân anh không làm chủ được cho anh, thì ai
làm chủ được cho anh?” Liễu Nguyên nói một cách lạnh nhạt: “Em không
yêu tôi, em còn cách nào khác không, em làm chủ được không?” Lưu Tô
đáp: “Nếu anh thật lòng yêu tôi, anh còn để ý đến những thứ đó à?” Liễu
Nguyên nói: “Tôi không hồ đồ đến mức ấy, tôi không cần phải bỏ tiền ra để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.