CHUYỆN TÌNH GIAI NHÂN - Trang 81

A Xíu nói: “Hôm nay em đến muộn, cái xe điện chết giẫm, chen bẹp cả

ruột, chạy quá một đoạn mới xuống được, ông Tây hẳn đã gọi chuông rồi!”
Chị vú em nhà đối diện tiếp lời: “Hôm nay nóng phát điên lên được ấy
nhỉ!” A Xíu cũng ta thán: “Đúng là điên lên thật! Sắp tháng Chín đến nơi
rồi còn gì!” Ban nãy trên chiếc xe điện hạng ba, A Xíu bị chen đẩy dúi dụi,
mặt áp phải chiếc áo dài màu lam thẫm của một người cao to, thứ vải màu
lam ấy vì quá mức dơ dáy, đâm ra lại mềm đến lạ, chẳng còn ra hồn vải
nữa; hơi nóng tự thân nó phả ra hầm hập từ sâu bên trong lớp vải kia. Mùi
vị của thời tiết này cũng giống như chiếc áo dài đó - chứ chắc chắn không
giống như quần áo của mình, bởi sự bẩn thỉu của mình dù sao vẫn còn khá
hơn một chút.

A Xíu vội lấy chìa khóa mở cửa vào nhà, thoạt tiên tới trước hộp chuông

điện kiểm tra, quả nhiên, tấm thẻ số Hai đã rơi xuống. Ông chủ tối qua
không ăn cơm nhà, cho cô về sớm hai tiếng, cô đoán chắc hôm nay ngài sẽ
ra yêu cầu oái oăm nào đó để bù lại. A Xíu mở nắp đậy chum nước, lấy
muôi sắt múc đầy một ấm, đặt lên bếp ga đun trước. Trong thời chiến, nước
máy dùng rất hạn chế, nhà nào cũng có một chum nước như vậy, chum
nước lớn màu da lươn bề mặt có vẽ hình rồng màu vàng nhạt. Chị em soi
mình trong làn nước đó, thể nào chả giống các mỹ nhân thời xưa, nhưng A
Xíu là một cô gái thành thị, cô chọn cách soi vào miếng gương con đã mất
một góc (vốn là sản phẩm bán kèm của một chiếc túi da) dán trên bờ tường
màu phấn lục cạnh cửa; ngắm mái tóc mình, cũng chưa đến nỗi quá xác xơ.
Cô chải cái đuôi sam, xoắn chặt từng lọn tóc sau gáy lại, xoắn đến khi hoàn
toàn không thể xoắn được nữa mới thôi, khi ấy mới cảm thấy thật sự thoải
mái. Tóc mái phía trước trán lật cao lên theo kiểu tân thời; vuốt rất chặt, có
thể để ba bốn ngày mới phải chải một lần. A Xíu rút cái tạp dề trắng sau cửa
xuống buộc vào người, kê một cái ghế đẩu, giẫm lên đó để lấy cà phê trên
giá vì người cô vốn thấp nhỏ.

“Thuận - Lại chạy đi đâu rồi? Cứ sểnh ra là chơi! Ăn mau lên còn đi

học!” A Xíu quát. Khuôn mặt xương xương thanh tú của cô trở nên dữ dằn
như một bà dì ghẻ. Bé Thuận mặt phúng phính, nhắm mắt nhắm mũi, khệ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.