CHUYỆN TÌNH MỘT ĐÊM - Trang 112

Đáng mừng nữa là chúng tôi đều rất trân trọng cái duyên phận không dễ gì
đạt được này. Trong hơn tám năm chung sống, chúng tôi rất hòa thuận.
Chồng tôi là người rất biết chăm sóc người khác, quan tâm tới tôi rất tỉ mỉ,
không bao giờ đề tôi làm việc gia đình. Dù mưa gió bão táp, anh vẫn đưa
đón tôi đi làm. Bạn bè và đồng nghiệp của tôi đều rất ngưỡng mộ tôi có
được một người chồng tốt như vậy.

Hứa Mạn Lệ kể cho tôi về gia đình hạnh phúc của cô bằng một giọng xúc
động và đầy ắp tình cảm. Cô kể về quá khứ càng nhiều, tôi lại càng nghi
ngờ. Một cặp vợ chồng nếu đã yêu nhau như vậy, sao lại cớ thể có kết cục
bi thảm?

Nếu chúng tôi cứ sống hạnh phúc như vậy thật tốt biết bao. Nhưng chuyện
trên đời khó đoán trước. Từ sau khi tôi muốn sinh con, giữa chúng tôi nảy
sinh nhiều bất đồng.

Tôi cực kỳ thích trẻ con. Khi đi trên đường một mình, nhìn người ta bế trẻ,
ôm trẻ, tôi đều tự ngừng bước chân, rất thích tới chọc chúng, vuốt ve những
khuôn mặt đáng yêu xinh xắn. Và ngưỡng mộ những người sinh ra chúng
vô cùng.

Nhưng chỉ cần tôi vừa đề cập tới vấn đề có con, chồng tôi luôn không vui.
Lúc vừa lấy nhau, anh kiên quyết không đồng ý có con, nói rằng mệt người,
mất tự do. Nhưng sau này, tôi và bố mẹ tôi đều gây áp lực cho anh nên dần
dần, về tư tưởng, hầu như anh đã có thể chấp nhận việc có con. Nhưng lúc
đó công việc còn bộn bề, anh yêu cầu chờ sau khi ổn định sự nghiệp xong
sẽ tính tiếp.

Tôi chỉ có cách đồng ý mà thôi. Quả thật trước khi tôi 30 tuổi, công việc
của cả hai chúng tôi đều rất bận, áp lực cực kỳ lớn.

Cho đến khi sự nghiệp của chồng tôi đã có thành tựu nho nhỏ, vượt qua

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.