CHUYỆN TÌNH MỘT ĐÊM - Trang 60

Cuối cùng Cường cũng ngừng kể. Anh hỏi về tình hình của tôi, về tình yêu
và công việc của tôi. Tôi thấy thật đau lòng, tình yêu sao mà khó kể thế.
Chẳng lẽ tôi lại kể với anh rằng tôi đã tặng cái lần đầu tiên của mình cho
một người khác một cách ngớ ngẩn như thế? Lẽ nào để Cường biết sau khi
tốt nghiệp tôi lại trở nên trụy lạc, thường quan hệ bậy bạ với những gã đàn
ông khác nhau? Mặc dù tôi không vì vậy mà khinh ghét mình, nhưng tôi
nghĩ Cường khó lý giải được điều đó. Chắc chắn anh sẽ rất kinh ngạc vì tôi
đã thay đổi tới 180 độ. Nhất định anh sẽ thấy lạ, không hiểu tại sao một cô
gái nhát gan bỗng chốc lại trở thành một phụ nữ táo bạo như vậy. Tôi
không muốn Cường biết bộ mặt thật của tôi. Vì thế tôi bắt đầu dệt nên một
câu chuyện. Tôi thực sự khâm phục tài bịa chuyện của mình, chuyện bịa ra
cứ như thật, rất cảm động. Tôi nói dối anh rằng sau khi tốt nghiệp, tôi đã
yêu cậu hàng xóm chơi với nhau từ thuở thanh mai trúc mã. Đó là thanh
niên xuất sắc mọi mặt, rất tuấn tú, rất tài hoa. Chúng tôi yêu nhau hai năm,
có nhiều chuyện rất lãng mạn. Vì anh ta rất yêu tôi nên thường dành cho tôi
nhiều bất ngờ. Thế nhưng tình yêu đẹp đó gặp sóng gió. Gia đình tôi phản
đối vì cả hai đều có họ gần. Tôi không hề hay biết vì trước đây chưa từng
được nghe kể. Thế là cặp uyên ương đang nồng nàn bỗng bị chia ly tàn
nhẫn. Tôi còn nói đó là nguyên nhân khiến tôi bỏ thành phố ra đi.

Cường nghe rất chăm chú, ánh mắt rất thông cảm. Tôi thật không thể hiểu
nổi mình tại sao có thể bịa ra được câu chuyện như vậy, lại còn kể rất chân
thực, rất đáng tin nữa. Rồi anh hỏi tôi giờ đây có bạn trai không. Tôi cười
đau khổ, nói tôi vẫn cô đơn từ thuở đó. Cường dịu dàng nhìn tôi, vỗ nhẹ lên
tay tôi an ủi, đừng sốt ruột rồi cũng sẽ tìm được người đàn ông mà mình
yêu. Lòng tôi chua xót vô cùng, rất muốn nói với anh rằng người đàn ông
tôi yêu thực ra đã tồn tại từ mười năm trước, hiện đang ngồi trước mặt tôi.

Hôm đó chúng tôi nói rất nhiều, kể về công việc, về bạn bè . . . Thoáng một
cái, hơn ba tiếng đồng hồ đã trôi qua. Lúc sắp gần 11 giờ, Cường nói với tôi
lời từ giã bằng vẻ tiếc nuối. Đêm đã khuya, anh lại chưa kịp tìm nơi trọ, vì
vừa xuống sân bay, anh đã tới gặp tôi ngay. Anh hỏi tôi có thể đi tìm khách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.