CHUYỆN TÌNH NEW YORK - Trang 172

Tôi viết cho anh địa chỉ và số điện thoại của mình. Khoảng giữa tuần

sau anh sẽ sang đây, tôi cũng hồi hộp muốn gặp lại giờ xem anh đã ra sao.

Khuya, tôi mệt mà vẫn chưa ngủ được. Đã bắt đầu suy nghĩ cho tới cái

ngày tôi sẽ phải quay trở lại Việt Nam và xa những con người tôi mới gắn
bó nơi đây, đặc biệt là Ryan. Có phải là sai lầm khi tìm ra anh hay không
nhỉ? Lúc đó tôi sẽ buồn tới thế nào đây? Nhưng tôi vẫn tự nói với bản thân
mình rằng, “hãy quan trọng hiện tại hơn tương lai” đó thôi. Let it be, cái gì
đến sẽ đến, tận hưởng những gì mình có đi đã.

Hôm sau, đi làm, tôi gặp lại Billy. Ngạc nhiên vì hai ba ngày không

gặp trông anh ấy khác quá, còn chả cạo râu nữa, phờ phạc. Tôi hỏi anh
bằng tiếng Anh:

”Trông anh mệt mỏi quá Billy ạ? Có chuyện gì thế?“.

Billy nhìn tôi đờ đẫn: “Anh sẽ giới thiệu em sang tiệm nail mới nhé.

Em về được rồi, em nên chuyển đi chỗ khác nhiều khách hơn nhé?“.

Ôi anh ấy đang hờn dỗi gì tôi chăng? Tôi nhíu mày tỏ vẻ không hiểu.

”Em nên đi đi, đừng ở đây“. Rồi anh ấy kêu lên:

”Ôi mệt mỏi quá!“.

Thoáng có khoảng lặng, tôi thấy sốc và ngạc nhiên.

”Nói đi Billy, có chuyện mà, chuyện gì vậy?“.

Phần 32

“Cho dù anh ở nơi đâu thì em cũng sẽ ở đó“. Câu nói ấy, đã làm cho

tôi có một giấc mơ đêm mộng mị, bắt đầu biết buồn và lo lắng cho tình yêu
của mình thật rồi…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.