CHUYỆN TÌNH NEW YORK - Trang 175

tục tới spa nữa hay không, ngại thật, có thể bà Mei biết chuyện chúng tôi
tới club ngày hôm qua thì sao.

Bốn giờ chiều, quá buồn ngủ, chả hiểu sao cả ngày tôi cứ chỉ nghĩ về

Lavender như bị ám ảnh vậy, như kẻ… tương tư vậy. Lúc đó có một con bé
rất dễ thương người Hispanic vào tiệm wax lông mày, lúc tôi wax cho nó lỡ
tay làm tuột cái khuyên trên mũi nó ra, điều này lại càng làm tôi nhớ…
Lavender. Rồi một ý nghĩ táo bạo nảy ra, tôi muốn được đi xỏ khuyên mũi
giống cô bé này.

Tôi hỏi con bé xỏ ở đâu? Nó bảo tới mấy phố downtown nơi bán đủ

thứ hình xăm. Họ có dịch vụ xăm và xỏ các loại khuyên, họ làm rất vệ sinh
và đảm bảo. Thế là tôi nung nấu cái ý định đi xỏ ấy trong đầu, bất kể bố mẹ
có chấp nhặt hay không và trông sẽ như thế nào. Lavender chắc sẽ rất ngạc
nhiên khi tôi có một cái khuyên mũi.

Năm giờ tôi lên tàu sang nhà Hạnh, báo bố mẹ hôm nay tôi ăn cơm với

Hạnh, và tự nhủ rút kinh nghiệm sẽ về sớm không như lần trước. Nhà Hạnh
hôm nay còn có thêm vài người bạn nên chúng tôi chỉ nấu ăn cho nhau mà
thôi, thi thoảng đi qua lại nhấm nháy câu chuyện với nhau chứ không buôn
được thoải mái. Tôi có nói ý định sẽ đi xỏ khuyên mũi, Hạnh bảo muốn đi.
Tôi nói hôm sau tôi xuống spa ở China Town, gần chỗ xỏ khuyên, bảo
chiều Hạnh sang đi cùng tôi nhé bán ấy tít mắt đồng ý.

Tôi về trước 11 giờ, gọi điện cho Ryan và buôn tới 12 giờ, chợt nhớ ra

cần phải hoàn thành bức tranh về ngọn hải đăng, vì anh lại nhắc tới ước mơ
được đi biển giống bố. “Hy vọng một ngày nào đó anh sẽ căng buồm tới
Việt Nam để gặp em“.

Tôi nói xong câu đó thì nước mắt ứa ra, vì tôi hiểu rằng, tôi sẽ phải xa

anh một ngày không lâu nữa mà thôi. Tôi không muốn làm anh buồn, tôi
biết anh có nhiều chuyện phải lo lắng rồi. “Cho dù anh ở nơi đâu thì em

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.