CHUYỆN TÌNH NEW YORK - Trang 282

Rồi Ryan cũng tới. Tôi nhìn quanh, chưa thấy Josh đâu cả. Có thể họ

đến sau. Ryan đi ra cười với chúng tôi cho dù hôm nay có Billy. Tôi luôn
miệng nhắc Ryan sẽ chơi nhạc nhé, anh nói tất nhiên rồi. Ryan đi lên trên
sửa soạn cùng ban nhạc. Tôi thấy Sheryl thốt lên một câu, gán như là câu
nói chuyện đầu tiên với tôi kể từ lúc gặp gỡ buổi chiều: “Bạn trai của em
đẹp trai thật đấy“. Lavender nhanh nhảu: “Một cặp đẹp“. Tôi cười tự hào,
có thể Sheryl sẽ bớt nghi ngờ tôi “chiếm đoạt” Billy của cô ấy hơn.

Ryan bắt đầu độc tấu guitar, nhạc Tây Ban Nha, hay tuyệt vời, tôi ngồi

nghe đến mê mải. Lavender ngồi lắng nghe và mân mê cái hộp quà của tôi.
Cô ấy giơ ngón tay cái về phía tôi ra chiều nói rằng tuyệt lắm. Có lẽ
Lavender vẫn đang chờ một người đến. Tôi vẫn luôn lưu ý khi nào thì Josh
đến.

Josh đến, đi cùng với Jess. Cả hai bọn họ đều hướng mắt về phía

Lavender, trong phút giây đó tôi có cảm giác cả hai đều rất yêu thương
Lavender. Josh ngồi sang một góc cùng với Jess và lắng nghe nhạc, Josh
khẽ vẫy chào tôi. Lavender đã nhìn thấy, cô ấy hoàn toàn im lặng tới thẫn
thờ, hết nhìn tôi rồi lại nhìn sang Josh. Tôi thấy họ thật đáng thương.

Có lẽ chỉ chờ một lúc nữa thôi là nàng sẽ đứng dậy lao về phía Josh

mất. Tôi nhìn xem Sheryl ra sao, cô ấy cho hai tay lên bàn, nhìn Lavender
và không nói gì, rồi lại nhìn tôi. Nhạc của Ryan vẫn ngọt ngào vang lên.
Tôi lấy tay mình ngoắc ngoắc vào tay Lavender và mỉm cười, như kiểu một
kiểu an ủi. Mắt Lavender ngân ngấn nước. Cô gái đã thay đổi, lặng yên,
chực như muốn vỡ òa. Lavender cuối cùng bất ngờ hỏi:

”Tôi chơi cái đàn piano kia được không?”

”Cậu có biết cách chơi không?“.

Tất nhiên là biết rồi“. Tôi ngước mắt ngạc nhiên, và hồi hộp, gật đầu

và lay tay Lave:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.