CHUYỆN TÌNH NEW YORK - Trang 38

Anh chủ vẫn hay liếc xem tôi có tìm ra “thủ phạm” không? Tôi bảo

chịu rồi, anh bảo tôi đừng buồn. Anh rất hay kể cho tôi nghe chuyện tình
yêu “xa xưa” của anh, “nhiều dữ vậy rồi mà giờ lại cô đơn đấy”, mắt hấp
háy.

Hôm nay thứ sáu, trời lạnh nhưng sạch sẽ và khô thoáng. Là ngày…

Valentine. Anh chủ đề nghị tôi lên tiệm buổi sáng giúp việc vì ngày đó
đông khách, chiều hãy tới spa để học make up. Buổi sáng đông thật, các
nàng thi nhau tới tân trang móng tay móng chân để đi chơi. Lúc đó tiệm
vắng cũng thành đông, làm việc không xuể. Hôm đó tôi được ngồi vẽ mệt
nghỉ.

Mệt nhoài, 12 giờ trưa, anh chủ bảo tạm nghỉ đã, rồi rủ tôi đi ăn. Tôi

và anh ta đi vào một quán ăn Ý ngay gần tiệm để về cho nhanh. Chả hiểu
sao cả buổi cứ ngồi nhìn tôi ăn, làm tôi ngại quá cứ cúi xuống cười một
mình.

Tôi phải xuống spa, anh chủ bảo: “Chiều về sớm nhé, giữ sức khỏe“.

Trên đường xuống spa, tôi thấy cứ buồn buồn sao vậy. Hôm nay là

ngày Valentine, chả có gì đặc biệt, được cái thiên hạ ai cũng xinh đẹp.
Hừm, thôi kệ, cũng quan trọng gì!

Hôm đó spa rất đông, tôi cũng phải xắn tay vào làm việc chứ không

được nhìn, cũng được sờ nắn trên những trường hợp “dễ chữa”, sau đó vẫn
về tay chuyên gia chỉnh sửa lại. Một ngày bận rộn và được thực tập đáng
kể. Cô gái người Việt cứ hát là lá la, hừm, có bồ nó khác. Sướng thế! Hôm
nay chắc họ phải làm việc đến đêm mất. Nhưng tôi và cô gái kia xin về
sớm, vì tôi khá mệt, và nàng kia cũng phải đi Valentine.

Đi xuống bến tàu, hít một hơi thở dài, lại nghĩ giá mà có một anh đẹp

trai diễu đi diễu lại thì hay biết mấy nhỉ? Tôi lại nhìn thấy cái đôi của cô
người Việt kia ngay bến đối diện. Bận quá tôi cũng chưa kịp hỏi anh ta là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.