CHUYỆN TÌNH VƯỢT THỜI GIAN - Trang 205

trán tôi, tự nói với mình: “Không bị sốt, sao đột nhiên lại đổi tính
thế?”

Tôi cố kìm nén cục máu to trong cổ họng, nói: “Chúng ta vẫn

tiếp tục công việc chính chứ!”

Lúc này Tả Mạc Phong mới nhớ ra, nhẹ nhàng quay người bước đi.

Hừm! Coi như anh ta vẫn còn biết điều, nếu còn dám nói nữa, bản
cô nương không phát hỏa mới là lạ!

Nhưng anh ta vừa mới bước được hai bước liền quay lại, lạnh lùng

liếc tôi một cái, nhếch mép cười nham hiểm: “Vừa rồi có người
vừa mơ vừa kêu lên: “Tôi không thích anh ta, tôi không thích anh ta...
Hờ hờ, yêu thầm ai rồi hả?”

“Hừm, cái gì mà yêu thầm hả! Bản cô nương là một thiếu nữ

xinh đẹp vô địch thiên hạ, ai thấy cũng phải yêu quý, xe nào thấy
cũng phải đổ nghiêng ngả, biết chưa hả? Người như tôi mà phải yêu
thầm ai à? Không phải là vì anh ghen tị với tôi nên muốn bôi nhọ
tôi đấy chứ! Làm tổn hại đến danh tiếng của tôi.” Tôi tức giận xổ
ra một hơi, nói xong mặt nóng bừng lên. Trời ạ, chẳng biết là lúc mơ
tôi có nói câu gì mất mặt lắm không, chắc không phải là anh ta đã
biết hết rồi đấy chứ...

“Ặc ặc! Thiếu nữ xinh đẹp thì tôi chưa gặp bao giờ, nhưng hoa

phù dung thì tôi đã gặp phải một bông rất to! Mà cô có chắc là cô
có danh tiếng để cho tôi làm tổn hại không?” Tả Mạc Phong ỡm ờ
nói, cười đắc ý rồi quay người bước đi...

Hoa phù dung? Tại sao lại là hoa phù dung? Lẽ nào nhìn tôi

giống hoa phù dung à?

“Này này, tại sao lại là hoa phù dung hả?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.