CHUYỆN TÌNH VƯỢT THỜI GIAN - Trang 271

Quân Lưu Ca bán tín bán nghi nhìn chúng tôi một lượt rồi mới

nói: “Đưa ngọc bội cho ta! Thượng Quan Cảnh Lăng sẽ được giao cho
ngươi!”

Tả Mạc Phong từ từ rút ra một miếng ngọc bội - ấy, không đúng,

ngọc bội Thượng Quan Cảnh Lăng tặng, tôi vẫn đeo trên cổ, miếng
ngọc bội kia anh ta lấy từ đâu nhỉ? Ha ha, lẽ nào kẻ anh ấy muốn
lừa là tên tiểu nhân bỉ ổi kia?

Tả Mạc Phong ném ngọc bội về phía Quân Lưu Ca, đồng thời,

Quân Lưu Ca đẩy Thượng Quan Cảnh Lăng về phía chúng tôi. Bắt
được ngọc bội, Quân Lưu Ca tỏ ra rất đắc ý, nhún một cái, hắn
nhảy lên bức tường cao, nhanh chóng biến mất trong đêm!

“Anh để hắn đi như vậy sao?” Thượng Quan Cảnh Lăng lau vết

máu trên khóe miệng: “Tôi không muốn bỏ qua cho hắn dễ dàng
như vậy!”

“Hắn chạy không thoát đâu, tôi sẽ gọi điện cho cảnh sát, họ sẽ

nhanh chóng tìm ra thân phận bất bình thường của hắn thôi.” Tả
Mạc Phong vỗ vỗ vai Thượng Quan Cảnh Lăng: “Anh vẫn chịu đựng
được chứ?”

“Hả? Các anh, các anh đang diễn kịch lừa em phải không?” Nhìn

dáng vẻ của hai người, tôi tức tốc xông lại, cũng không biết nên
giận hay nên cười!

“Tiểu Ngư, em tát đau thật đấy!” Tả Mạc Phong đưa tay đỡ nắm

đấm của tôi, rồi nhẹ nhàng ôm tôi vào lòng! Một cảm giác ấm áp
trào dâng trong lòng, nhưng đột nhiên, tôi nhìn thấy sự đau khổ
thoáng hiện lên trong ánh mắt Thượng Quan Cảnh Lăng, nên vội
vàng rời khỏi vòng tay Tả Mạc Phong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.