CHUYỆN TÌNH VƯỢT THỜI GIAN - Trang 36

Tôi cười ngượng ngập, chỉ lên bộ quần áo mà tôi đang mặc, nói:

“Anh xem này, quần áo mà tôi đang mặc khác hoàn toàn với quần
áo mà anh đang mặc.”

“Đúng vậy, không giống tôi, cô nương là dân ở đâu vậy?”

Thượng Quan Cảnh Lăng cẩn thận nhìn tôi một lượt và trịnh trọng

hỏi.

“Dân cái đầu anh ấy!” Tôi tức lộn cả ruột đi đi lại lại trước cái

ghế băng, thực sự là không biết giải thích như thế nào cho anh ta
về sự việc thay triều đổi đại này.

“Cô nương, cô đi đi lại lại như thế cũng mệt, có việc gì thì cô cứ

ngồi xuống đây rồi từ từ suy nghĩ!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.