CHUYỆN TÌNH VƯỢT THỜI GIAN - Trang 44

Tôi ngẩng đầu lên, ánh mắt của hắn đang nhìn thẳng vào tôi,

hai hàng lông mi dài, đôi mắt sâu, một ánh mắt nghiêm túc và tràn
đầy tình cảm...

Tim tôi bỗng run lên một cách khó hiểu, toàn thân cảm thấy

không thoải mái, mắt tôi chẳng biết nên nhìn về phía nào nữa, chỉ
thấy hắn ta cúi thấp người xuống, chầm chậm dựa sát vào tôi...
Đôi môi lạnh giá đặt lên má phải tôi, tựa như một bông sen mềm
mại đang hé nở trên đó.

“Phối hợp với tôi đuổi bọn họ đi, ân oán giữa chúng ta coi như

xong.” Trong tích tắc đó, hắn ta nói nhỏ vào tai tôi câu ấy.

Tôi nghĩ người ngoài nhìn vào cảnh tượng đó thì họ nhất định sẽ

cho rằng chúng tôi đang “tai áp má kề”! Không! Không! Không!
“Tai áp má kề”? Sao tôi lại có thể nghĩ ra từ đó được nhỉ?

Nhưng cơ thể tôi lại hoàn toàn phản bội ý chí và ý thức của tôi, tôi

nhìn hắn và gật đầu một cách không tự chủ. Ôi dào! Chỉ là diễn
kịch thôi mà, sao phải ép mình làm như thật vậy chứ? Sao chưa có sự
cho phép của tôi mà hắn ta đã dám hôn lên má tôi...

“Hả? Không phải đấy chứ, từ trước tới giờ chúng em chưa bao giờ

nghe thấy hội trưởng nói là có bạn gái!” Ba mỹ nhân lập tức lia ánh
mắt sắc như dao về phía tôi, vừa sắc lại vừa lạnh, thật kinh hồn!

Ngụy quân tử nắm lấy tay tôi và ấn ấn eo tôi, tôi lập tức hoàn

hồn, ngẩng cao đầu nói: “Ai nói là anh ấy chưa có bạn gái? Tôi
chính là bạn gái anh ấy! Chúng tôi yêu nhau hơn một năm rồi, vì
anh ấy nên tôi mới thi vào trường này!”

Ngụy quân tử vỗ vỗ đầu tôi tỏ ý tán thành, ba mỹ nhân kia lại

nghĩ rằng đó là sự thể hiện tình yêu, một người trong số họ khá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.