CHUYỆN TÌNH VƯỢT THỜI GIAN - Trang 82

Hắn bế tôi đi đến trước dãy tủ sách lớn, tủ sách bỗng “ầm”

một tiếng rồi rồi mở sang hai bên. A, một phòng ngủ rất đẹp,
không ngờ rằng đằng sau những tủ sách kín khít ấy lại là một
điều kỳ diệu.

Đúng là có tiền có khác, chẳng cần phải ở ký túc xá, lại còn có

thể có được một không gian độc lập của riêng mình!

“Một mùi hương thật dễ chịu, tôi biết rồi, đây là hương hoa cúc.”

Một mùi hương nhẹ nhàng tỏa ra từ trong căn phòng, thật tình cờ,
hương hoa cúc là mùi hương mà tôi thích nhất.

“Cô thích mùi hoa cúc?” Tả Mạc Phong ngừng giây lát, bế tôi đi

vào bên trong.

“Ừ, hồi còn nhỏ, trên ban công nhà bà tôi thường trồng rất

nhiều hoa cúc, có thể nói là tôi lớn lên cùng hoa cúc.” Trong lúc mơ
hồ dường như tôi nhìn thấy tôi khi còn nhỏ, tôi thường dùng bàn
tay nhỏ mũm mĩm vuốt ve những cánh hoa cúc xinh đẹp: “Khi ấy
có chuyện gì tôi cũng nói với hoa cúc, tôi luôn tin rằng bên trong
mỗi bông hoa cúc có một nàng tiên, nàng tiên ấy có thể thực hiện
bất cứ mong muốn nào của tôi.”

“Hoang tưởng.” Tả Mạc Phong lạnh lùng buông ra một câu, nhưng

tại sao tôi lại cảm thấy vẻ mặt hắn ta toát ra một tình cảm thật dịu
dàng nhỉ?

“Này, gia đình anh có phải là rất giàu có không?” Tôi yếu ớt hỏi.

“Cô ngớ ngẩn à?” Tả Mạc Phong lạnh lùng cúi xuống nhìn tôi:

“Ốm đến mức này mà vẫn rảnh rang quan tâm đến những chuyện
đó!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.