CHUYỆN TÌNH VƯỢT THỜI GIAN - Trang 9

lòng tôi lại trào lên cảm giác bực tức.

Thời buổi này đầy rẫy những nguy hiểm, không có tiền sẽ không

có cảm giác an toàn! Sao mẹ lại có thể đối xử với mình như vậy chứ?

Tôi lờ mờ nhìn thấy vận mệnh nghèo khó sẽ đeo bám lấy mình

trong suốt những năm học trung học phổ thông! Muốn khóc mà
không có nước mắt. Tuy nhiên, dù sao cũng đã đến được đây rồi,
trời cũng đã tối, hãy cứ đi đăng ký và tìm phòng ngủ đã rồi tính
tiếp.

Tôi bước trên con đường nhỏ, hai bên đường đèn thắp sáng

choang, cảm giác con đường này không phải là con đường nhỏ trong
khuôn viên trường học mà là đại lộ Tinh Quang, mọi u uất lúc trước
trong tôi bỗng chốc tan biến.

Nếu như... giống trong tiểu thuyết, đây sẽ là lúc xuất hiện một

anh chàng khôi ngô tuấn tú học khóa trên thì tuyệt biết mấy! Dọc
đường đi tôi lại bắt đầu hoang tưởng, sắp đến cuối đại lộ Tinh
Quang rồi mà vẫn chưa gặp một bóng người. Có lẽ vì chưa chính
thức nhập học nên xung quanh trường, không gian vẫn còn yên tĩnh.

Từ lâu đã nghe nói các anh chàng đẹp trai trong trường Phác

Thiện nhiều không đếm xuể. Đến trường này vừa học vừa trải
nghiệm một tình yêu mùi mẫn, suy cho cùng đó cũng chính là động
lực thúc đẩy tôi phấn đấu học hành. Bây giờ giấc mơ ấy đã tan
như bong bóng xà phòng, khiến tôi không khỏi cảm thấy thất
vọng. Nhưng dù sao cũng đã muộn quá rồi, có thể ngày mai sẽ gặp
chăng. Tôi vỗ nhẹ lên ngực, tự an ủi bản thân.

Ồ, trường học quá rộng thực ra cũng không phải là một điều

tốt, đặc biệt là kiểu trường học rộng như mê cung như ngôi trường
Trung học phổ thông Phác Thiện này chẳng hạn!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.