CHUYỆN VẶT ÔNG PICKWICK - Trang 72

Tuy nhiên trước khi ông ta kịp đi xa hơn, ông ta bị chặn lại bởi gã kép

hát, vì hắn vừa bảo Sam đi gọi một viên cảnh sát ngay.

- Cô ấy đã đủ tuổi để tự lo liệu cuộc đời mình - Jingle nói - Và cô ấy sẽ

chẳng đi đâu cả, trừ phi nếu cô ấy muốn đi.

- Tôi không bằng lòng chuyện ấy - Bà cô Rachel nói - và tôi chẳng cần

phải đi đâu hết. - Nói xong bà cô lại ngất xỉu.

Về điểm này, ông luật sư bé choắt gọi ông Wardle và ông Pickwick lại

gần rồi giải thích cho họ hiểu là họ không có quyền kiểm soát những hành
động của bà cô Rachel. Chỉ còn một điều nên làm nữa thôi. Đó là họ phải
chấp nhận bỏ ra một món tiền để trám họng gã Jingle cho hắn khỏi gây ồn
ào không tốt. Không một lời bàn cãi, Jingle đồng ý ngay.

- Ông Jingle - Luật sư Perker nói - Ông có vui lòng bước qua phòng bên

cạnh với chúng tôi một lúc?

Jingle trả lời được, thế là mọi người cùng kéo nhau ra khỏi phòng, để lại

bà vợ ông chủ quán săn só bà cô Rachel Wardle.

- Giờ thì, thưa ông - Luật sư Perker nói, thận trọng khép cánh cửa lại -

xin mời vào đây và ngồi xuống với tôi ở góc kia, cạnh cửa sổ; ở đó, ông và
tôi có thể nói chuyện riêng với nhau. Nào, ông thân mến, sự thực ông chỉ rủ
rê người phụ nữ bỏ trốn với ông chỉ vì tiền bạc của cô ấy. Đừng có vờ vĩnh
giở trò tức giận với tôi, ông ạ. Ông và tôi đều là dân thành phố, không phải
như những ông bạn nông dân chất phác của chúng ta ở đây.

Vừa nói ông luật sư vừa nhìn về phía hai ông già mập đang xầm xì to

nhỏ với nhau gần cánh cửa. Gã kép hát chỉ cười nhếch mép.

- Thế nào? - Ông luật sư nhỏ con nói tiếp - Sự việc đáng tiếc là cô

Wardle không có nhiều nhõi gì tiền riêng của cô ta đâu, chùng nào bà mẹ
già của cô ấy còn sống; và có lẽ còn lâu lắm bà cụ mới chịu chết đấy. Bây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.