CHUYỆN XẢY RA GIỮA MÙA THU - Trang 134

nếu cô có thể đứng lên. Ở riêng với tôi quá lâu sẽ không tốt cho cô đâu.”
Hắn nhẹ nhàng đứng lên rồi cúi xuống đỡ cô.

“Có vẻ tôi ổn rồi đấy,” Lillian đáp và nhờ hắn kéo cô lên.

St. Vincent đưa tay cho cô, nhìn cô kiểm tra chân. “Ổn chứ?”

“Vâng, cảm ơn ngài,” Lillian đáp, rồi đón lấy cánh tay hắn. “Ngài thật tử
tế.”

Hắn nhìn cô chằm chằm, đôi mắt xanh nhạt ánh lên kỳ quặc. “Tôi không tử
tế đâu cô em. Tôi chỉ tốt với những người tôi định lợi dụng thôi.”

Lillian vừa cười vô tư vừa hỏi, “Tôi gặp nguy hiểm rồi sao, thưa ngài?”

Dù nét mặt của hắn vẫn còn vẻ tếu táo nhưng ánh mắt thì chăm chú đến khó
chịu. “Tôi e là vậy.”

“Hừm.” Lillian quan sát khuôn mặt nhìn nghiêng đầy góc cạnh, và nghĩ
rằng dù biểu hiện kia của hắn có đáng ngại, nhưng vừa rồi hắn đã không lợi
dụng tình trạng vô vọng của cô. “Ngài khá thoải mái khi nói về tính tình ma
mãnh của ngài thì phải. Ngài làm tôi thắc mắc liệu tôi có nên lo lắng hay
không đấy.”

Hắn chỉ đáp bằng một nụ cười bí ẩn.

Sau khi chia tay với ngài St. Vincent, Lillian trèo từng bậc thang lên hàng
hiên thoáng đãng. Tiếng cười nói phấn khích của đám phụ nữ vang vọng lại
từ những phiến đá lót tường. Mười cô gái đứng xung quanh bàn, tham dự
trò chơi hoặc thí nghiệm nào đó. Họ cúi xuống một hàng ly được rót đầy
những loại chất lỏng khác nhau, trong lúc một người trong số đó bị bịt mắt
từ từ nhúng tay vào ly. Dù kết quả có ra sao thì tất cả đều ré lên cười rúc
rích. Một nhóm mệnh phụ đứng gần đó thích thú quan sát tiến trình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.