CHUYỆN XẢY RA GIỮA MÙA THU - Trang 206

chỉ biết đuổi theo thời trang và những trò tiêu khiển. Và xã hội Luân Đôn có
phần tốt đẹp hơn. Cô chưa từng nghĩ một nơi như Hampshire có thể thu hút
cô, nhưng... ta như được sống thực sự ở đây, cô đăm chiêu nghĩ ngợi. Một
cuộc sống mà cô có thể sống trọn vẹn từng ngày thay vì luôn phải tự hỏi về
tương lai vô định.

Trong khoảng lặng vô thức, cô lơ đãng nhìn cảnh vật lướt qua bên ngoài, và
sực tỉnh khi nghe tiếng thì thầm của St. Vincent.

“Lại mất khả năng nói chuyện rồi à?”

Cô ngẩng lên nhìn vào đôi mắt sáng lấp lánh ánh cười của hắn, trong lúc
Daisy và bà Mercedes trò chuyện ở băng ghế đối diện, đoạn gật đầu.

“Tôi biết một cách chữa trị vô cùng hiệu nghiệm,” hắn bảo, và cô cười ái
ngại, hai má đỏ hồng.

Trong tâm trạng thư thái và vui vẻ sau chuyến ngắm cảnh bằng xe ngựa với
ngài St. Vincent, trên lối quay lại phòng, Lillian chỉ nghe câu được câu mất
khi mẹ cô huyên thuyên về vị tử tước, rằng ngài có vẻ là con mồi tiềm năng.
“Chúng ta sẽ phải tìm hiểu thêm về ngài ấy, tất nhiên là thế, và mẹ sẽ tham
khảo bản báo cáo quý tộc để xem mình có quên gì không. Mẹ nhớ không
nhầm thì ngài tử tước có một gia tài khiêm tốn, còn phương diện xã hội và
huyết thống thì khá tốt...”

“Con không hứng thú với việc ngài St. Vincent làm con rể mẹ lắm,” Lillian
nói với bà Mercedes. “Anh ta chỉ chơi đùa với phụ nữ thôi. Con nghĩ anh ta
chẳng coi trọng hôn nhân mấy đâu.”

“Lúc này thì thế,” bà Mercedes phản kích, vẻ cau có hằn sâu trên gương
mặt nhọn hoắt của bà. “Nhưng rồi ngài ấy sẽ phải kết hôn thôi.”

“Vậy sao?” Lillian ngờ vực hỏi. “Nếu có, con không tin anh ta sẽ tuân theo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.