CHUYỆN XẢY RA GIỮA MÙA THU - Trang 209

cứng đờ trong khung váy. “Chị có vẻ khá hợp với ngài St. Vincent. Chị nghĩ
gì về anh ta?”

Lillian cẩn thận gỡ khuyết áo nhỏ xíu khỏi những chiếc cúc bằng ngà. “Anh
ta vui nhộn,” cô nói. “Và hấp dẫn. Chị sẽ cố tránh xa nếu anh ta là một gã
trác táng nông cạn... nhưng đôi lúc chị thấy chúng ta mới chỉ biết tới vẻ
ngoài của anh ta thôi, còn có thứ gì đó ẩn giấu bên trong...” cô ngập ngừng
vì chưa biết diễn đạt ý thế nào.

“Vâng, em hiểu.” Giọng Daisy nghẹn lại khi cô gập người tuột nốt chiếc
váy muxơlin hoa lùng bùng xuống sàn nhà. “Dù sao thì em cũng không
thích điều đó, dù nó có là gì đi nữa.”

“Em không thích?” Lillian ngạc nhiên hỏi. “Nhưng sáng nay em thân thiện
với anh ta lắm mà.”

“Ai mà không thân thiện với anh ta được chứ?” Daisy thừa nhận. “Anh ta
có phẩm chất mà các nhà thôi miên vẫn nhắc tới. Họ gọi đó là sức quyến rũ
không thể cưỡng lại. Một sức mạnh tự nhiên lôi kéo người khác đến gần.”

Lillian vừa cười toét miệng vừa lắc đầu. “Em đọc tạp chí định kỳ nhiều quá
rồi đó, em gái.”

“Ừm, phải công nhận là ngài St. Vincent có ma lực, song anh ta có vẻ là
người chỉ yêu bản thân mình, vì vậy em không tin anh ta.” Quẳng chiếc váy
lên ghế, Daisy giật phăng áo ngực, thở dài khoan khoái khi cơ thể mảnh mai
của cô thoát khỏi chiếc áo. Nếu trần đời lại có cô gái nào không cần áo
ngực thì đó chính là Daisy. Tuy nhiên, một quý cô mà không có áo ngực thì
không ra thể thống gì. Daisy háo hức ném luôn áo ngực xuống sàn, lấy một
cuốn sách trên bàn rồi leo lên giường. “Em có một cuốn tạp chí định kỳ đấy,
chị đọc không?”

“Không, cảm ơn. Chị đã đủ mệt óc lắm rồi, còn đọc gì được nữa chứ, với lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.