CHUYỆN XẢY RA GIỮA MÙA THU - Trang 223

Chương 15

Lillian rời khỏi vườn bướm rồi, Marcus cố gắng dập tắt đam mê. Anh gần
như hoàn toàn mất kiểm soát trước Lillian, suýt nữa chiếm lấy cô ngay trên
nền đất như một gã vũ phu mất trí. Tia nhận thức giúp anh không cưỡng
đoạt cô chỉ yếu ớt, leo lét như ngọn đèn treo trước gió. Một cô gái ngây thơ,
con gái một vị khách của anh... Chúa lòng lành, anh đã phát điên.

Marcus thẫn thờ đi trong khu vườn, cố gắng phân tích tình huống mà anh
không bao giờ nghĩ mình sẽ rơi vào. Nhớ lại vài tháng trước anh đã châm
chọc Simon Hunt vì thấy bạn mình đam mê cô vợ Annabelle Peyton một
cách thái quá. Trước đây anh không hiểu sao si mê lại có sức mạnh ghê
gớm đến thế, nhưng giờ thì anh đã cảm nhận được sức mạnh đó. Lý trí
không kéo nổi anh ra khỏi cơn say này. Dường như anh đã mất sáng suốt.

Marcus không còn nhận ra mình trong những phản ứng trước Lillian. Chưa
từng có ai tạo cho anh cảm giác bừng tỉnh như này, sống dậy như này, cứ
như thể sự hiện diện của cô đánh thức tất cả giác quan của anh. Cô hút hồn
anh. Cô làm anh cười. Cô khuấy động tâm can anh đến mức anh không chịu
nổi. Anh chỉ ước được nằm bên cô để ngọn lửa khao khát trong anh dịu lại.
Song phần lý trí còn sót lại đã nói cho anh hay nhận xét của mẹ anh về hai
cô gái nhà Bowman không ngoa chút nào. “Hai cô này khá lắm thì chỉ trau
chuốt được chút phong thái bên ngoài,” lão bá tước phu nhân đã nói, “còn
bản chất bên trong thì chắc chắn không đời nào thay đổi được. Cả hai đều
khó mà uốn nắn cho ra hồn. Nhất là cô chị. Biến cô ta thành một quý cô còn
khó hơn biến vàng giả thành vàng thật. Có phải chết thì cô ta cũng nhất
quyết không thay đổi bản chất đâu.”

Nhưng thật kỳ lạ vì Marcus bị cô gái kia thu hút một phần bởi lý do đó. Sức
sống tràn trề trong cô, cái tôi không chịu thỏa hiệp trong cô, tất cả tác động

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.