CHUYỆN XẢY RA GIỮA MÙA THU - Trang 241

“Tôi có thể tìm giúp cô,” Marcus hòa nhã đề nghị, rồi đứng bên cạnh cô,
“nếu cô nói cho tôi biết cô đang tìm cuốn nào.”

“Một cuốn nào đó lãng mạn. Có kết thúc hạnh phúc. Sách thì phải có kết
thúc hạnh phúc chứ nhỉ?”

Marcus đưa tay chạm vào lọn tóc bung ra của cô, ngón tay anh lướt dọc
theo những sợi tóc tơ óng ánh như xa tanh. Anh chưa từng nghĩ mình là
người thích đụng chạm người khác, nhưng anh không thể không chạm vào
cô mỗi khi họ ở gần nhau. Cảm giác thích thú trong từng cú chạm dù là nhỏ
nhất làm anh rạo rực. “Không phải bao giờ cũng thế,” anh trả lời.

Lillian cười khùng khục. “Ngài đúng là người Anh nhỉ. Làm sao người Anh
các ngài lại ưa chịu đựng, lại... lại...” cô nhìn cuốn sách trong tay, bị thu hút
bởi dòng chữ mạ vàng trên bìa. “... vô cảm thế nhỉ?” cô lơ đãng nói nốt.

“Chúng tôi đâu có ưa chịu đựng.”

“Có, có đấy. Các ngài luôn từ chối tận hưởng.”

Lúc này Marcus đã dần quen với cảm giác vừa ham muốn vừa vui thích mà
cô luôn biết cách khuấy động nơi anh. “Giữ niềm vui thích cho riêng mình
đâu có gì là sai quấy.”

Lillian buông rơi cuốn sách đang cầm trong tay, quay lại đối mặt với anh.
Vì quay người đột ngột nên cô lảo đảo ngả về phía kệ sách, song Marcus đã
kịp thời ôm eo cô để giữ cho cô không bị ngã. Đôi mắt nâu xếch mơ màng
của cô sáng ngời như được rắc dải kim cương lấp lánh. “Chẳng mắc mớ gì
đến riêng tư cả,” cô nói. “Sự thật là ngài không muốn hạnh phúc, bởi v...”
cô khẽ nấc cụt. “Bởi vì nó sẽ tổn hại tới lòng tự tôn của ngài. Westcliff đáng
thương.” Cô nhìn anh đầy cảm thông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.