CHUYỆN XẢY RA GIỮA MÙA THU - Trang 260

Bất kỳ cô gái chưa chồng nào ở Anh nếu nghe được những lời này sẽ khóc
ngất vì hãnh diện. Nhưng cô không có chút cảm giác nào như thế hết.
Westcliff không ngỏ lời vì anh muốn như vậy, hoặc vì cô là cô gái anh khao
khát hơn hết thảy những người khác. Anh cầu hôn vì trách nhiệm.

Lillian nhấp nhỏm ngồi dậy. “Thưa ngài,” giọng cô đứt quãng, “có lý do
nào khác buộc ngài cầu hôn tôi ngoài việc chúng ta đã ngủ với nhau
không?”

“Thì em thừa biết là em hấp dẫn... thông minh... chắc chắn em sẽ sinh ra
những đứa trẻ khỏe mạnh... và mối thâm tình giữa hai gia đình sẽ càng bền
chặt...”

Lillian thấy váy áo của mình được vắt gọn gàng trên chiếc ghế cạnh lò sưởi.
Cô leo xuống giường. “Tôi phải mặc váy áo.” Cô nhăn mặt lại khi đặt chân
xuống đất.

“Để anh lấy cho,” Westcliff nói ngay, đoạn sải bước đến chiếc ghế.

Cô vẫn ở mép giường, tóc phủ lòa xòa trước ngực, rủ xuống hông. Westcliff
mang váy áo lại đặt trên giường cho cô, mắt nhìn khắp thân thể cô. “Em
thật đáng yêu,” anh thì thầm. Anh chạm vào bờ vai trần, lướt ngón tay
xuống khuỷu tay cô. “Anh xin lỗi vì đã làm em đau,” anh êm ái nói. “Lần
sau sẽ khá hơn. Anh không muốn em sợ hãi chuyện đó... hoặc sợ anh. Anh
hy vọng em tin rằng anh...”

“Sợ ngài ư?” cô nói mà không cần phải suy nghĩ. “Chúa lòng lành, tôi
chẳng bao giờ phải sợ ngài cả.”

Westcliff ngả đầu cô ra sau và nhìn cô khẽ mỉm cười. “Ừ, em không sợ,”
anh không tranh cãi. “Em sẽ xiên cả mắt quỷ nếu điều kiện cho phép.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.