CHUYỆN XẢY RA GIỮA MÙA THU - Trang 302

Vincent, Lillian nghĩ vậy. “Mẹ chị không bao giờ ra mặt vì con trai sao?” cô
hỏi.

“Không, bà ấy còn bận ngoại tình.”

Họ im lặng một lúc. Tiểu thư Olivia kiên nhẫn chờ đợi Lillian lên tiếng bởi
cô biết Lillian đang cố gắng tiếp nhận điều cô vừa nói. “Chắc cô phải nhẹ
nhõm lắm khi bá tước qua đời,” cô lí nhí.

“Đúng. Thật phũ phàng cho một phận người khi biết thế giới sẽ tốt đẹp hơn
nếu thiếu vắng mình.”

“Ông ấy đã không thể biến anh cô thành kẻ máu lạnh vô tâm.”

“Không hề,” tiểu thư Olivia lẩm bẩm. “Tôi mừng vì cô nhận ra điều đó,
Lillian yêu quý ạ. Marcus đã đi quá xa, và anh ấy rất cần... sự mềm mỏng.”

Thay vì giảm bớt nỗi tò mò dành cho Marcus, buổi nói chuyện lại đánh thức
nhiều câu hỏi hơn, không biết bao nhiêu là câu hỏi trong đầu Lillian. Tuy
nhiên, cô chỉ vừa quen biết tiểu thư Olivia nên cũng không biết điều gì nên
hỏi, điều gì không nên hỏi. “Thưa tiểu thư, theo tôi biết,” Lillian đánh bạo,
“ngài Westcliff đã từng nghiêm túc tính chuyện kết hôn với một người nào
đó, đúng vậy không? Tôi biết rằng ngài ấy đã từng có tình cảm...”

“Ôi, lần đó à... không có gì đâu, thật đấy. Nếu ngài St. Vincent không dụ dỗ
cô ta thì Marcus cũng sẽ chán cô ta ngay ấy mà. Tin tôi đi, nếu Marcus
mong muốn tranh giành cô ta thì cô ta chắc chắn đã thuộc về anh ấy rồi.
Điều mà anh tôi có vẻ không hiểu - dù mọi người đều biết - là những trò của
cô ta chủ yếu để khơi gợi sự ghen tức của anh ấy, khiến anh cưới cô ta.
Nhưng kế hoạch ấy thất bại vì Marcus không thật sự hứng thú với cô ta. Cô
ta chỉ là một trong số những cô gái... ừm, cô có thể đoán, Marcus chưa bao
giờ thiếu đàn bà. Anh tôi hơi hư hỏng theo cách đó, từ khi anh ấy trưởng
thành, luôn có phụ nữ ngã vào vòng tay anh ấy.” Cô mỉm cười liếc nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.