CHUYỆN XẢY RA GIỮA MÙA THU - Trang 325

Marcus than thở trước lời cám dỗ của cô, và ép bản thân rời giường. Lillian
ngay lập tức chui lọt thỏm vào chăn, túm chặt chiếc sơ mi của Marcus
quanh người. Tuy nhiên, anh đã ăn mặc chỉnh tề rồi quay lại kéo cô ra khỏi
giường. “Nài nỉ cũng vô ích,” anh nói, lấy áo choàng lên người cô. “Em
phải quay lại phòng rồi. Không được để người khác thấy em ở cùng anh vào
giờ này.”

“Anh sợ tai tiếng à?” Lillian hỏi.

“Không sợ. Song anh luôn xử sự có suy xét khi nào có thể”.

“Đúng là quý ông có khác,” cô mỉa mai, giơ tay lên cho anh cột dây áo.
“Anh nên cưới cô nào biết suy xét như anh mới phải.”

“Ờ, nhưng mấy cô ấy lại không thú vị bằng phân nửa mấy cô tai quái.”

“Anh thấy em như thế hả?” cô hỏi, choàng tay qua vai anh. “Em tai quái
hả?”

“Vâng, thưa cô,” Marcus êm ái nói, và phủ miệng cô bằng miệng mình.

Daisy chợt tỉnh giấc bởi có tiếng cào cửa. Hé mắt nhìn màu trời, cô biết giờ
mới chỉ tờ mờ sáng, vậy mà chị gái cô đã hì hụi ngồi chải tóc ở bàn trang
điểm. Cô ngồi lên, vén tóc khỏi mắt hỏi, “Ai vậy?”

“Để chị ra xem.” Lillian đã chỉn chu trong bộ váy lụa màu đỏ sậm. Cô đi ra
he hé cửa. Daisy thấy đó là một cô hầu được sai đến đưa tin. Sau đó là đoạn
đối thoại nhỏ to, và dù Daisy không nghe rõ song cô cũng nhận ra giọng chị
gái có phần kinh ngạc, rồi gần như tức tối. “Rất tốt,” Lillian quả quyết nói.
“Về thưa với lão phu nhân là tôi sẽ đến. Dù tôi chẳng hiểu sao cô lại phải
thậm thà thậm thụt như thế này.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.