CHUYỆN XẢY RA GIỮA MÙA THU - Trang 328

cho Lillian sẽ giống như mưa rào rơi trên cửa kính, bởi vì cô chắc chắn
không gì có thể ngăn cản hôn ước của cô và Marcus. Và lão bá tước phu
nhân sẽ nhận ra rằng tốt nhất nên giữ mối quan hệ hòa ái với cô con dâu
này. Bằng không họ sẽ làm cho cuộc đời đối phương khổ sở ngang nhau.

Lillian cười đanh đá khi đi xuống bậc thang dẫn ra vườn, bước vào làn
không khí mát mẻ buổi sớm. “Tôi đến đây, mụ phù thủy già,” cô lầm rầm.
“Hãy cho tôi xem điều tệ nhất bà có thể làm đi.”

Khi cô đến, cánh cửa Trại Bướm chỉ khép hờ. Lillian giữ thẳng người, nét
mặt bình thản không chút lo âu, rồi sải bước vào trong. Chỉ có lão bá tước
phu nhân trong khu vườn bí ẩn, không có người nào hầu hạ. Bà ngồi trên
băng ghế tròn như thể nó là ngai vàng, cây gậy nạm kim cương nằm yên
bên cạnh. Đúng như cô suy đoán, nét mặt bà lạnh tanh, và trong một khoảnh
khắc ngắn ngủi Lillian suýt nữa phá ra cười trước ý nghĩ người đàn bà này
chẳng khác nào một chiến binh tí hon tin chắc mình sẽ giành chiến thắng
mà không cần phải chiến đấu.

“Chào buổi sáng,” Lillian vừa nhũn nhặn nói vừa đến gần bà. “Quả là một
nơi lý tưởng cho chúng ta trò chuyện, thưa lão phu nhân. Tôi hy vọng đi ra
khỏi nhà thế này không làm lão phu nhân quá mệt.”

“Đó là việc của ta,” lão bá tước phu nhân đáp, “ta không khiến cô quan
tâm.”

Mặc dù trong đôi mắt đen chòng chọc của bà không có biểu hiện rõ rệt nào
nhưng bất chợt Lillian cảm thấy rùng mình ớn lạnh. Không hẳn là sợ, mà là
cảm giác rùng mình theo bản năng cô chưa từng thấy trong những lần gặp
gỡ trước. “Tôi chỉ quan tâm tới sức khỏe của lão phu nhân thôi ạ,” Lillian
nói, tay giơ lên vẻ phòng vệ, điệu bộ rõ ràng là trêu chọc. “Tôi sẽ không cố
gắng thể hiện thiện ý nữa, kẻo lại làm lão phu nhân kích động. Xin lão phu
nhân nói ra ý định của mình. Tôi nghe đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.