CHUYỆN XẢY RA GIỮA MÙA THU - Trang 344

Tới cửa phòng mẹ, Marcus thấy cửa đã bị khóa. Anh giật mạnh tay nắm.
“Mở ra,” anh rống lên. “Mở ra ngay!”

Im lặng, và rồi giọng sợ hãi của cô hầu trong phòng vọng ra. “Thưa ngài...
lão bá tước phu nhân sai tôi báo cho ngài biết là bà đang nghỉ ngơi.”

“Tôi sẽ cho bà ta an giấc ngàn thu,” Marcus thét lên, “nếu không mở cửa ra
ngay.”

“Thưa ngài, làm ơn...”

Anh lùi lại ba bốn bước rồi tông mạnh cánh cửa, nó rung bần bật trên tấm
bản lề và rạn vỡ ở đâu đó. Hai khách nữ chứng kiến cơn giận cuồng loạn
của anh phải nấc lên sợ hãi. “Lạy Chúa!” một cô kêu lên, “ngài ấy điên
rồi!”

Marcus lùi lại lần nữa và tông cửa, lần này mấy mảnh cửa văng lên không
trung. Simon Hunt tóm anh từ phía sau; anh quay lại giơ nắm đấm, sẵn sàng
tấn công.

“Lạy Chúa,” Hunt lẩm bẩm, lùi lại một hai bước và giơ tay lên tự vệ. Mặt
anh căng thẳng, mắt mở to nhìn Marcus như thể anh bạn là người lạ.
“Westcliff...”

“Mẹ kiếp, tránh ra!”

“Rất sẵn lòng. Nhưng để tôi nói điều này, nếu vị thế của hai ta đảo ngược
thì anh sẽ là người đầu tiên bảo tôi giữ bình tĩnh...”

Mặc xác bạn, Marcus lại lao người về phía cánh cửa tung ra một cú đá
mạnh mẽ chính xác nhắm thẳng ổ khóa đã xộc xệch. Tiếng thét của cô hầu
vang khắp hành lang khi cửa mở tung ra. Marcus ào qua phòng khách, đâm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.