CHUYỆN XẢY RA GIỮA MÙA THU - Trang 357

la... và cả bá tước Westcliff đang nhìn hắn chằm chặp với vẻ khát máu rõ
rệt.

Cả quán rượu chìm vào im lặng trong khoảnh khắc ớn lạnh đó, im lặng tới
nỗi nghe thấy rõ cả tiếng gầm ghè của Westcliff. “Vì Chúa, tao phải băm
mày ra.”

Lillian hoảng hốt khuyên can, “Marcus, đợi đã...”

Marcus đẩy cô cho Simon Hunt đỡ rồi đâm bổ về cầu thang. Thay vì vòng
qua cầu thang, Marcus nhảy qua tay vịn lên bậc thang chẳng khác nào một
con mèo. St. Vincent vắt chân lên cổ bỏ chạy song bị Marcus lao tới túm
chân kéo xuống. Họ vật lộn, chửi tục, và đấm nhau túi bụi, cho đến khi St.
Vincent nhắm một cú đá vào đầu Marcus. Marcus đành phải tạm buông hắn
ra để lăn người tránh gót giày nặng trịch của hắn. Tử tước nháo nhào chạy
lên gác, Marcus cũng lao theo sau hắn. Hai người họ nhanh chóng biến mất
khỏi tầm nhìn. Đám đàn ông cuồng nhiệt chạy theo cổ vũ, đánh cược, và
kêu lên phấn khích trước cảnh tượng hai quý ông đánh nhau như hai con gà
chọi.

Mặt cắt không còn hột máu, Lillian đưa mắt nhìn Simon Hunt lúc này đang
cười yếu ớt. “Anh có định giúp Westcliff không?” cô hỏi.

“Ồ, không đâu. Westcliff sẽ không bao giờ tha thứ cho tôi nếu xen vào lúc
này. Đây là trận ẩu đả trong quán rượu đầu tiên của anh ta mà.” Hunt nhìn
Lillian với ánh mắt thiện cảm. Thấy cô hơi lảo đảo, anh đặt bàn tay to lớn
sau lưng cô và dẫn cô đến chỗ mấy cái ghế gần đó. Tiếng ồn chối tai trên
lầu vọng xuống. Có tiếng gì đó nện huỵch xuống sàn làm cả tòa nhà rung
chuyển, theo sau là tiếng đồ đạc bị đập tan tành và tiếng kính vỡ loảng
xoảng.

“Giờ thì,” Hunt nói, phớt lờ vụ om sòm kia, “để tôi xem cái còng, không
chừng tôi có thể giúp được đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.