CHUYỆN XẢY RA GIỮA MÙA THU - Trang 42

“À, không - anh ta không phải quý tộc. Anh ta là thương nhân. Mà những
người làm kinh tế thường không có thời gian cho mấy chuyện vụn vặt đó.
Nhưng những quý tộc khác thì có dư thời gian kiểm tra từng chi tiết trong
nhà.”

Daisy bỏ lại hòn đá mà cô đang đá, cau mày quan sát Lillian. “Em tự hỏi...
tại sao chúng ta nhất định phải kết hôn với quý tộc, sống trong một ngôi nhà
cũ thênh thang mà tiêu điều, ăn những món nhão nhoét của người Anh và ra
lệnh cho một đám người hầu vốn chả tôn trọng gì chúng ta mới được cơ
chứ?”

“Bởi vì mẹ muốn như thế,” Lillian khô khốc đáp. “Và bởi vì không ai ở
New York lấy chị em mình.” Có một thực tế phũ phàng là trong một xã hội
thượng lưu như New York, đàn ông giàu xổi thường rất dễ kiếm vợ. Nhưng
những nữ thừa kế với dòng dõi thường dân thì không được các quý ông
hoặc đám nhà giàu mới phất, những kẻ muốn tạo dựng hình ảnh xã hội hoàn
hảo hơn, để mắt đến. Vì lẽ đó, săn chồng ở châu Âu, nơi giai cấp quý tộc
cần những người vợ giàu sụ, trở thành giải pháp duy nhất.

Daisy nhăn mặt cười mỉa. “Ngộ nhỡ ở đây vẫn không có ai chịu lấy chúng
ta thì sao?”

“Vậy thì chúng ta sẽ trở thành một cặp gái già ế chồng tinh quái, tung tăng
đi khắp châu Âu.”

Daisy vừa cười với ý tưởng đó vừa hất bím tóc dài ra sau lưng. Hai cô gái
trẻ ở tuổi các cô để đầu trần đi lang thang như thế thật không đúng phép tắc,
nhất là lại để tóc xõa xuống. Tuy nhiên, cả hai chị em Bowman đều có
những lọn tóc đen dày không dễ gì kẹp lên theo kiểu cầu kỳ hợp thời. Mỗi
người cần ít nhất ba xấp kẹp ghim mới đủ kẹp tóc, và da đầu nhạy cảm của
Lillian thường nhức nhối sau mỗi lần cô làm tóc dự dạ tiệc. Hơn một lần cô
đã đố kỵ với Annabelle Hunt vì cô ấy có những lọn tóc mềm mượt luôn vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.