CHUYỆN XẢY RA GIỮA MÙA THU - Trang 56

“Còn trò bắn đá thì sao?” cô hỏi.

“Máy bắn đá. Tôi có một người bạn rất có hứng thú với vũ khí thời Trung
cổ. Anh ta...” Westcliff ngập ngừng, cơ thể anh đột nhiên căng cứng khi
nằm bên dưới cô. “Anh ta mới làm được một cái máy bắn đá theo thiết kế
cổ... và nhờ tôi bắn thử...”

Lillian thích thú khi thấy ngài Westcliff nghiêm nghị này lại có khả năng
làm những chuyện trẻ con. Khi nhận ra mình đang nằm đè lên anh, cô biến
sắc mặt và bắt đầu lồm cồm bò dậy. “Ngài bắn trật à?” cô hỏi, cố tỏ ra bình
tĩnh.

“Có lẽ chủ nhân của bức tường đá mà chúng tôi đã phá vỡ nghĩ vậy,” bá
tước thở hắt ra khi cô nhỏm người khỏi anh, song anh vẫn ngồi trên nền đất,
dù cô đã đứng lên.

Lillian tự hỏi không biết tại sao anh lại nhìn cô chằm chằm một cách kỳ lạ
như thế. Rồi cô bắt đầu phủi bụi, nhưng phủi mãi không sạch hết. Váy áo cô
nhàu nhĩ hết cả. “Chúa ơi,” cô thì thầm với Daisy lúc này váy áo đầu tóc
cũng rối bù và dơ bẩn, nhưng không thảm hại như chị. “Biết giải thích thế
nào về bộ váy áo của bọn mình bây giờ?”

“Em sẽ yêu cầu người hầu đem đi giặt để mẹ không hay biết gì. Nhắc mới
nhớ, mà hình như sắp đến giờ tụi mình ngủ dậy rồi đó!”

“Chúng ta phải nhanh lên,” Lillian nói, liếc nhìn ngài Westcliff lúc này đã
mặc áo choàng vào và đang đứng phía sau cô. “Thưa ngài, nếu có ai hỏi
rằng có thấy chúng tôi không... thì ngài có thể nói là không thấy được
không?”

“Tôi không bao giờ nói dối,” anh nói làm cô phải ré lên tức tối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.