CHUYỆN XỨ LANG BIANG - TẬP 2 - Trang 117

118

câu chuyện hay ho, tao nghĩ thế nào bọn mình cũng cần đến loại áo siêu sản phẩm này

nhiều làn nữa.Mà một chiếc thì không đủ.Thế là tối hôm qua và suốt buổi sáng hôm nay,

tao phải hì hục...

-Chỉ hôm qua đến nay mà mày chế được tới năm chiếc áo kia à ?
Chuyện nhỏ. –Suku cười rạng rỡ -Khó là ở chiếc đầu tiên. Còn khi đã thành công rồi thì

cứ chiếu theo công thức mà làm. Nếu muốn, tao có thể làm ra hàng trăm chiếc là một tuần.

-Như vậy là mày sắp giàu sụ rồi, Suku.

-Giàu sụ á?

-Nếu mày đem những chiếc áo này bày bán trước cổng trường Đămri.

-Không bao giờ, -Suku cười khảy –Không phải thứ gì cũng có thể đem bán, K’Tub à.

-Trời đất! Nếu không kịp nhớ ra tụi nó đang đi đâu, K’Tub đã hét toáng lên giữa đường
rồi. –“Đại phù thủy” Suku chê tiền từ bao giờ thế nhỉ?

-Chơi với hai đứa bạn ngốc như mày thiệt là khổ tâm, K’Tub à. –Suku cố tình buông ra

một tiếng thở dài- Không bán những chiếc áo đặc biệt này không phải vì chê tiền mà chính

là tao muốn bảo vệ chuyện làm ăn của tao đó.

K’Tub nhăn nhó xộc mười ngón tay vào mái tóc:

-Tao chả hiểu mày nói gì cả.

-Có gì đâu mà không hiểu, K’Tub.- Păng Tinh cười khúc khích – Nếu bọn láu cá trường
Đămri có được những chiếc áo này, tụi nó sẽ bí mật bám tò tò theo Suku nhà mình học lỏm

hết bí quyết chế tại thì nhóc Suku chỉ còn cách bỏ nghề thôi.

Trường Đămri hiện ra trước mắt trong hình dáng một khối bí mật vuông vức và đen thui

khiến cho bọn trẻ lập tức ngưng ngay cuộc tán phét. Cái cảm giác ngôi trường đang nằm

thù lù một đống để chờ đợi tụi nó sa bẫy khiến tất cả cái miệng gần như nín thở.Dãy ki-ốt

dọc hai bên dãy tường thành cửa đóng im ỉm, ngồi chồm chỗm trong bóng tối như những

con quái vật canh cổng cànglàm bọn Kăply phát rét. Nét tươi cười láu lỉnh trênmặt Suku
và K’Tub mới đây cũng trôi tuột đi đâu mất.

-Giờ làm gì nữa đây, anh K’Brăk? –K’Tub cất giọng run run.

Nguyên không thể không thấy là tay mình cũng đang run lên. Nó thọc cả hai tay vô túi áo

như muốn sửi ấm chúng. Cố giữ giọng bình tĩnh:

-Lùi lại sau các gốc cây để mặc áo tàng hình vô.

Nghe nhắc đến áo tàng hình,trái tim trong ngực bọn Kăply vừa rớt xuống liền trồi lên
được một chút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.