CHUYỆN XỨ LANG BIANG - TẬP 4 - Trang 112

- Anh cứ kể đi, anh K’Brăk! - K’Tub lắc lắc tay Nguyên, miệng tía lia - Tụi em biết rồi. Là

nghe xong, không đứa nào được hé môi với bất cứ ai chứ gì!

Có thể thấy cả đống cái miệng há hốc, cả đống cặp mắt dán chằm chằm vào mặt Nguyên

khi thằng này nghiêm trang thuật lại câu chuyện mà nó nghe được từ thầy N'Trang Long.
Mười tám cái cẳng chân tự nhiên đi chậm lại, túm tụm vào nhau, và Nguyên đã có thể yên
tâm là chín đứa tụi nó bây giờ đúng là 9 chứ không phải là 8+1 như khi nãy.

- Ớn thiệt đó! - Kan Tô thè lưỡi khi Nguyên kể xong - Nếu không biết chuyện này, mai mốt

lỡ gặp Balikem tụi mình chẳng biết đâu mà đề phòng.

- Khoái ghê! - K’Tub bô bô - Kỳ này chắc lão Ama Moto phải cắt cái mặt liệng đi mới hết

xấu hổ.

Êmê nhìn Nguyên, không giấu vẻ lo lắng:

- Anh K’Brăk! Anh và anh K’Brêt từ nay phải hết sức cẩn thận đó.

Câu nói của Êmê khiến Kăply len lén nhìn Mua và khi bắt gặp Mua đang nhìn lại nó bằng

nét mặt lo lắng không kém gì Êmê thì nó giật mình và hấp tấp quay đi, mặt mày nóng ran
như đút trong lò nướng.

- Lo làm gì cho mệt! - Bolobala hừ mũi - K’Brăk và K’Brêt đã không ngán Balibia thì hổng

việc gì phải ngán Balikem hết á.

Bolobala vừa nói vừa vung mạnh chiếc cặp sách trên tay, trông bộ tịch hùng hổ của nó khi

nói về tả hữu hộ pháp của phe Hắc Ám tưởng như một con mèo đang nhận xét về hai con
chuột nhắt.

- Chị Bolobala nói đúng đó. - Păng Ting hào hứng tán thành, nhưng khi con nhỏ vô tâm này

nói tiếp thì mặt Nguyên liền xệ xuống - Thiệt ra thì người lão luyện như Eakar cũng không
dễ gì mắc bẫy Balikem, chỉ tại lão yêu iếc lôi thôi…

Như chợt nhận ra mình lỡ lời, Păng Ting im bặt và bối rối đưa tay vuốt vuốt mái tóc bữa

nay trông y chang một chiếc bắp cải.

Nhưng chỉ cần chừng đó thôi, đám bạn đã thấy Bolobala lại đứng tuốt ngoài lề đường, còn

thằng Tam không biết từ lúc nào đã tiếp tục tròng vô mặt vẻ sầu bi của người thấy đời
chẳng có gì vui.

Trong khi không đứa nào trong những đứa còn lại biết nói gì trước tình huống bất ngờ đó

thì thằng K’Tub tỉnh bơ cất tiếng:

- Anh Tam nè. Bài thơ mà anh làm tặng chị Bolobala hay thiệt đó.

Lời khen khơi khơi của thằng oắt lập tức gây ra đủ kiểu phản ứng khác nhau: Trong khi tụi

Êmê tay chân rụng rời, Nguyên và Kăply nghiến răng ken két thì đôi chân Bolobala càng
nhích ra xa hơn. Còn bộ mặt của Tam rõ ràng đang bắt đầu chuyển từ xanh qua trắng.

- Anh tập làm thơ suốt sáu năm nay chỉ để viết cho được bài thơ đó hả anh Tam? - Nguyên

và Kăply chưa kịp véo tai K’Tub, thằng oắt lại níu lấy tay Tam líu lo hỏi tiếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.